Chương 779
Dọc đường đi, hai người mặc dù cảm thấy hơi bất tiện, nhưng may thay Cửu hoàng thúc là người kiệm lời, sau đó cũng không nói thêm chuyện gì làm nàng thấy lúng túng hoặc là không biết nên trả lời ra sao.
Song song đó Phượng Khương Trần cũng buồn bực cái hũ nút Cửu hoàng thúc này, rõ ràng là chiếm hời của nàng, rõ ràng là khinh bạc nàng, bây giờ xuất phát cũng không nói vài câu hứa hẹn, bảo nàng yên tâm thế nào được.
Được rồi, tuy rằng hy vọng xa vời Cửu hoàng thúc cưới nàng có hơi ngây thơ quá, nhưng Cửu hoàng thúc dù sao chăng nữa cũng phải nói mấy lời đại loại như: “Khương Trần, bổn vương sẽ không cô phụ nàng”, “Khương Trần, bổn vương nhất định sẽ chịu trách nhiệm với nàng” chứ.
Một câu cũng không hé răng, đây là có ý gì? Hối hận rồi hả? Hay là không coi nàng ra gì, chỉ coi nàng là một thứ đồ chơi, lúc nhớ tới thì chơi đùa một hồi, chơi chán rồi thì ném đi?
Phượng Khương Trần càng nghĩ càng khó chịu, cả đường đi cứ cúi đầu không nói gì, trong lòng oán hận, nghĩ xem phải tìm lại uy nghiêm của mình kiểu gì, phải dạy dỗ Cửu hoàng thúc ra sao.
Cửu hoàng thúc ngơ ngác, vừa rồi vẫn còn tốt lắm mà, bây giờ lại làm sao thế này? Nhưng lại nghĩ tới chính sự quan trọng, giúp Phượng Khương Trần xử lý cho tốt, nói không chừng tâm tình của nàng sẽ khá lên.
Cửu hoàng thúc là người theo chủ nghĩa thực dụng, trong mắt hắn, nói nhiều cũng không bằng ra tay hành động. Suy cho cùng đây mới là thực tế. Vả lại, với cá tính của hắn, đúng thật là không có kiên nhẫn nói những lời vô dụng kia.
Cửu hoàng thúc thuần thục trốn tránh thị vệ, hoàn toàn coi hoàng cung như hoa viên của mình, nửa canh giờ sau, Cửu hoàng thúc không gây ra bất kỳ kinh động gì, đưa Phượng Khương Trần tới ngoài điện Lý Tưởng đang ở, chỉ vào lầu thứ ba, hộ vệ ở ngoài tầng ba, kề sát rồi nói nhỏ vào tai Phượng Khương Trần: “Đó là cung điện Lý Tưởng đang ở, canh phòng rất nghiêm ngặt, chúng ta không cách nào tới gần được.”
Cũng là kề sát vào nhau, nhưng lúc này không có bầu không khí kiều diễm kia, hai người đều đặt toàn bộ tấm trí vào chính sự.
“Có cách nào tới gần đó không?” Nghe thấy Cửu hoàng thúc nói, Phượng Khương Trần cũng tạm thời đè phiền muộn trong lòng xuống, nên nhớ rằng đêm nay chuyện quan trọng là phải giết được Lý Tưởng không phải là vụng trộm với Cửu hoàng thúc.
Vụng trộm?
Yêu đương vụng trộm?
Ách…… khuôn mặt của Phượng Khương Trần lúc này tối sầm lại, nàng sao lại nghĩ đến từ như vậy chứ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!