Chương 793
Không phải ai cũng có thể chịu được cơn thịnh nộ của Cửu Hoàng Thúc, chí ít thì hắn cũng sợ.
Hắn chỉ cảm thấy xui xẻo, tại sao hắn lại gặp phải chuyện này cơ chứ. Để thay đổi tình hình, không đợi Cửu Hoàng Thúc nói, Trác Đông Minh lập tức hạ lệnh: “Mở cổng thành.”
“Rõ.” Có thể nói việc mở cổng thành chắc chắn sẽ do lính làm, nhưng hôm nay người muốn vào trong thành lại là Cửu Hoàng Thúc nên các tham tướng đứng phía sau Trác Đông Minh từng người một chủ động lên trước trực tiếp cướp lấy công việc của binh lính còn những người lính kia chỉ có thể nấp sau lưng cắn ngón tay: Đại nhân, không cần phải như thế chứ, mấy người muốn ra mặt thì người ta cũng muốn chứ.
Cổng thành vừa mở, những người đang ở bên ngoài thành biết được thân phận của Cửu Hoàng Thúc không dám làm bừa, mà người ở trong thành cũng không biết, thấy cổng thành vừa mở từng người một ồn ào nhốn nháo, người nào người nấy nóng lòng muốn rời khỏi thành. Nhưng vừa hô hoán thì đã bị các tham tướng quát lui trở về, muốn xông lên phía trước nhưng lại bị binh lính chặn lại.
“Ồn ào cái gì, từng người một xếp hàng, hôm nay ai cũng không được ra khỏi thành.” Các tham tướng đã quen ra vẻ quan lớn, nhưng lời vừa nói ra bọn họ liền phát hiện quan lớn hôm nay là Cửu Hoàng Thúc, từng người một nhìn về phía Cửu Hoàng Thúc, đối diện với ánh mắt lãnh đạm vô cảm của Cửu Hoàng Thúc lại chột dạ cúi đầu.
Trác Đông Minh thấy vậy chỉ thiếu nước dựng tóc gáy bước tới: “Cửu Hoàng Thúc, trong cung xảy ra chuyện nên mạt tướng mới hạ lệnh đóng cổng thành.” Cửu Hoàng Thúc và Phượng Khương Trần đang ngồi trên lưng ngựa, hắn đứng đó thấp hơn một khúc, đứng nói không cũng thấy mệt, thật là khổ mà!
“Xảy ra có chút chuyện cũng đóng cổng thành, hoang mang rối loạn thành thế này.” Cửu Hoàng Thúc vốn không muốn nhiều lời nhưng nghĩ tới Trác Đông Minh là Túc Thân Vương thì tiện nói thêm một câu.
“A?” Gương mặt Trác Đông Minh khó hiểu, ngơ ngác nhìn Cửu Hoàng Thúc, hắn làm như vậy không đúng sao?
Cửu Hoàng Thúc không nói gì, nhàn nhạt nhìn Trác Đông Minh rồi phi ngựa vào trong thành, Phượng Khương Trần ngoảnh lại lắc đầu với Trác Đông Minh, thầm nói:”Không sao đâu!”
Đến giờ phút này Trác Đông Minh vẫn còn chưa hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì, Phượng Khương Trần chỉ có thể nói rằng mạng lưới tính báo của Trác Đông Minh quá yếu, không biết thì thôi, Cửu Hoàng Thúc nhắc nhở hắn còn không hiểu, thật là ngốc mà.
Thái tử Tây Lăng, Hoàng tử Bắc Lăng, Quý nữ Nam Lăng đều đang ở trong thành, mà thành đang bị phong kín, lỡ như có người nhân cơ hội làm chuyện gì đó thì Đông Lăng sẽ rất thê thảm, nói không chừng còn phải cùng lúc đối mặt với sự phẫn nộ của cả ba nước.
Trác Đông Minh không hiểu rõ, nghĩ tới con người Phượng Khương Trần, còn có ý tứ trong lời nói của Cửu Hoàng Thúc, Trác Đông Minh như được khai sáng, cuối cùng cũng hiểu được, lập tức hạ lệnh: “Mở cổng thành.”
Sau tiếng hô ra lệnh của Trác Đông Minh, cổng thành náo nhiệt trở lại, những người tiến vào trong thành biết được nguyên nhân, từng người từng người trong lòng đều cảm tạ Cửu Hoàng Thúc. Nhờ có Cửu Hoàng Thúc mà bọn họ không cần phải tiếp tục đợi nữa, còn những người muốn rời thành lại không rõ, đợi đến khi bọn họ ra khỏi thành, những người nhiều chuyện lập tức tìm người bên ngoài thành hỏi thăm.
“Vương Gia? Quý nhân vừa vào trong thành là Vương Gia à?”
“Cái gì? Người vừa vào thành là Cửu Hoàng Thúc ư?”
“Trời ơi, đúng thật là Cửu Hoàng Thúc, ta vừa nhìn thấy Cửu Hoàng Thúc sao? Đúng là tổ tiên phù hộ rồi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!