Chương 281
“Lục Bảo, thân thể của ngươi đã đỡ hơn chút nào chưa?”
Hai mắt Lục Bảo đỏ lên: “Nhờ phúc của nương nương, nô tỳ đã đỡ hơn nhiều rồi, còn nương nương thì sao? Có bị thương không? Có chỗ nào không khỏe không?”
“Ta không sao.” Tần Lam Nguyệt nhìn nàng ấy.
Lục Bảo vốn vừa mới khỏi bệnh, sắc mặt tái xanh, sau chuyện ngày hôm qua lại càng thêm tiều tụy.
Vừa nhìn là biết nàng ấy đã bị hành hạ, chẳng qua là muốn lừa gạt Nhị phu nhân thôi.
“Lục Bảo, Nhị phu nhân đến rồi, ngươi cùng ta đi một chuyển đến Cẩm Sự đường” Nàng nói: “Không cần rửa mặt chải đầu, cứ dùng dáng vẻ này đi gặp người thôi”
Lục Bảo vừa nghe đến ba chữ Nhị phu nhân, sắc mặt của nàng ấy đã trở nên khó coi ngay lập tức.
Nàng ấy khế run lên, ánh mắt tràn đầy sợ hãi.
“Làm sao vậy?” Tần Lam Nguyệt nhẹ giọng nói: “Nếu như thân thể không thoải mái thì cứ ở lại chỗ này đi, ta tự đi cũng được.”
“Không” Lục Bảo vội vàng lắc đầu, nàng ấy vào trong phòng mặc áo khoác: “Nương nương, chúng ta đi thôi.”
U Lan Các cách Cẩm Sự đường cũng chỉ có một đoạn đường cũng không quá xa.
Trên đường đi, Lục Bảo có rất nhiều tâm sự.
“Lục Bảo, nói thật cho ta biết đi, ngươi rốt cuộc làm sao vậy?” Tần Lam Nguyệt nói: “Nếu như quá miễn cưỡng thì ngươi vẫn nên trở về nghỉ ngơi đi.”
Lục Bảo cắn chặt môi, im lặng hồi lâu mới nói: “Tiểu tỷ muội được mua vào phủ cùng với nô tỳ tên là Vân Hương, nàng ấy được phân đến trong phòng của Đại công tử. Đại công tử nhìn thấy nàng ấy có mấy phần sắc đẹp nên muốn chiếm đoạt nàng ấy, Vân Hương có người trong lòng, vì vậy đã từ chối và làm cho Đại công tử bị thương, sau đó bị Nhị phu nhân biết được. Nô tỳ đã tận mắt nhìn thấy Vân Hương bị Nhị phu nhân đánh chết tươi”
“Nô tỳ không nhịn được phát run khi nhìn thấy Nhị phu nhân, nếu như Nhị phu nhân biết nô tỳ nhìn thấy cảnh tượng đó thì nhất định sẽ đánh chết nô tỳ.”
“Xin lỗi nương nương” Lục Bảo cúi thấp đầu: “Là do nỗ tỳ quá vô dụng.”
“Đừng tự trách nữa, đây không phải là lỗi của ngươi. Tần Lam Nguyệt an ủi nói: “Ngươi cứ chờ ở đây, đừng đi vào hãy chờ ở ngoài cửa. Đây là phủ Thất Vương, người không dám làm gì đâu”
Tần Lam Nguyệt nắm lấy tay nàng ấy, bước đi càng nhanh hơn.
Mùa đông mặc dày hơn, sau khi đi nhanh một lúc đã thở dốc.
“Nhị nương” Tần Lam Nguyệt thở hổn hển đi tới Cẩm Sự đường, sắc mặt tràn đầy hoảng hốt và kích động.
“Xem như có thể nhìn thấy người rồi.” Nàng lau mồ hôi trên trần, giống như cuối cùng đã nhìn thấy người thân rồi, nước mắt lưng tròng: “Đã để cho người chờ lâu rồi.”
Tần nhị phu nhân bị lạnh nhạt thờ ơ trong nửa giờ, trong khoảng thời gian này, ngay cả người bưng trà rót nước cũng không có.
Một cơn tức giận khó thở ở trong lòng, khi nhìn thấy Tần Lam Nguyệt, cơn tức giận càng thêm mãnh liệt.
“Ngươi là người chết rồi à?” Bà ta chỉ vào cái mũi Tần Lam Nguyệt quát mắng: “Làm cho ta ở đây chờ nửa giờ, ngay cả một người hầu hạ cũng không có, phủ Thất Vương tiếp đãi khách như vậy sao? “Nhị nương.” Sắc mặt Tần Lam Nguyệt tràn đầy uất ức: “Là do nữ nhi sai rồi”
Nàng lấy khăn tay lau nước mắt: “Nữ nhi cũng mới nghe được tin Nhị nương đến
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!