Chương 1366
Triệu An Linh mím môi, sau nhiều lần giấy dụa nàng mới không tình nguyện gật đầu.
“Được, ta có thể đồng ý với ngươi, vậy bây giờ ngươi có thể thả Nghiêm Chính đi được chưa? Nữ nhân đột nhiên mất tích kia ở trong tay ngươi đúng không? Ngươi để nữ nhân kia ra làm chứng, nói cho người trong thiên hạ biết Nghiêm Chính không hề trắng trợn cướp đoạt dân nữ”
“Trên mặt Mộ Dung Bắc Quý hiện lên một tia ác độc.
“Hừ, nàng thật sự có thể hi sinh vì hẳn. Trước đó bản cung cũng yêu cầu nàng như vậy, nàng cũng nhắm mắt làm ngơ, không có nửa phần chịu thỏa hiệp, nhưng bây giờ vì Nghiêm Chính mà lại đồng ý sảng khoái như vậy!”
*Ít nói lời vô ích đi, không phải ngươi chỉ muốn ta làm giao dịch với ngươi thôi sao? Bây giờ ta cũng đã đồng ý rồi, dù sao ngươi cũng phải làm tròn lời hứa đi chứ”
“Gấp gáp cái gì?”
Mộ Dung Bắc Quý chậm rãi sửa sang ống tay áo: “Nghiêm đại nhân hiếm khi được một lần trải nghiệm loại tai ương lao ngục này, nế như không cho hắn nhớ kỹ một chút khắc sâu một chút, chỉ sợ lần tiếp theo hắn vẫn sẽ không nhớ lâu. Không bằng cứ để cho thời gian dài một chút, bây giờ chỉ mới qua mấy ngày thôi, sao có thể giải mối hận trong lòng bản cung được!”
“Mộ Dung Bắc Quý, ngươi là có ý gì, rốt cuộc ngươi muốn thế nào nữa, chọc ghẹo người khác rất vui sao, bà đây không muốn phụng bồi nữa!”
“Bảy ngày, qua bảy ngày sau, nữ tử kia sẽ tự mình về đến trong nhà, đương nhiên Nghiêm Chính cũng sẽ bình an vô sự. Đến lúc đó, sự trong sạch của hẳn không phải đã được rửa sạch sao”
Triệu An Linh gấp gáp: “Bảy ngày sao? Nếu thật là bảy ngày, rau cúc vàng cũng đã chờ đến lạnh! Thời gian kéo dài mỗi một khắc, thanh danh của ngài ấy cũng sẽ bị liên lụy rất nhiều, sao ngươi có thể quá đáng như thế!”
“Chẳng lẽ ta chưa từng nhắc nhở hẳn sao, là do hẳn không biết tự lượng sức mình! Triệu An Linh, ta đã sớm nói rồi, Nghiêm Chính nhất định sẽ hối hận, nếu như nàng muốn tốt cho hẳn, càng nên cách hắn xa xa mới phải. Hai người chúng ta đã sớm định phải dây dưa cùng nhau, không chết không thôi, ai cũng đừng hòng bỏ qua ail”
“Ba ngày, nhiều nhất là ba ngày. Ta muốn nhìn thấy Nghiêm Chính bình an ra khỏi đó, nếu không, nếu không cùng lắm thì ta lại đi một chuyến đến Đài Kim Minh, nói cho người trong thiên hạ biết đường đường là thái tử điện hạ lại là người như thế nào. Vì dục vọng cá nhân của bản thân mà lại hãm hại trung lương, quả thực không thể khiến dân chúng thấy phục”
Mộ Dung Bắc Quý cũng không để ý đến sự uy hiếp của nàng ta.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!