Chương 152
“Có lẽ là Ninh Vân.”
Triệu Khương Lan nói nhẹ, nhưng lại cảm thấy không đơn giản như thế.
Nhìn thái độ ngày đó của Ninh Vân, đúng là nàng ta và hòa thượng kia không thoát khỏi có liên quan.
Nhưng nàng ta là một công chúa sống an nhàn sung sướng, không cần phải mất nhiều thời gian cầu phúc như vậy, còn chưa kể sẽ đến chùa Nam Chiếu
Tại sao nàng ta lại xuất hiện cùng với hòa thượng này, còn tìm người này trong rất nhiều người để xuất đầu thay bản thân.
Hơn nữa người này, đúng lúc đang chịu trách nhiệm đi lấy bình Thiên Hoa Lộ.
Cho nên nàng hơi nhăn đầu lông mày: “Cũng có thể còn có người ngoài.
Nhất là khi chuyện của hòa thượng kia bại lộ, Kinh Phủ Triệu Doãn nhúng tay, chắc chắn Ninh Vân sẽ hao tâm tổn trí nghĩ cách để lẻn ra ngoài.
Làm thế nào mà an bài được con bạch xà vào phòng nàng trong thời gian ngắn như vậy chứ?
Điều này có nghĩ trong chùa Nam Chiếu vẫn có tại mắt muốn đổi phó nàng, hòa thượng kia không chừng cũng là một trong những tai mắt đó.
Chẳng qua, người sau lưng kia mượn tay Ninh Vân hạ đao xuống với nàng.
Thấy nàng không rõ, Mộ Dung Bắc Uyên lên tiếng nhắc nhở: “Hắn nhắc tới phụ thân nàng.”
Triệu Khương Lan nheo mắt: “Cái gì?”
“Hắn nói cha nàng đã từng lợi dụng chức quan lén lút can thiệp vào việc tuyển chọn quan viên, mà năm đó phụ thân của hắn cũng bỏ tiền ra để đổi lấy tiền đồ. Ai ngờ
Triệu đại nhân thu tiền không làm việc, làm hại cha hẳn tức giận phiên muộn mà chết. Hàn thành cô nhi, được chùa Nam Chiếu thu lưu. Đây là một chuyện cũ năm xưa, lại nói chắc như đinh đóng cột là tới tìm phiền toái cho Triệu gia nàng.”
“Còn có chuyện này ư?”
Triệu Khương Lan suy nghĩ một chút: “Cho nên hắn nói nhằm vào ta là muốn báo mối thù năm đó?”
“Không sai.”
Triệu Khương Lan khế xùy một tiếng: “Chỉ sợ là lấy cớ, giải vây cho người phía sau lưng. Nhưng nếu hắn đã dám nói như vậy, có lẽ năm đó đúng là có chuyện mua bán chức quan. Chưa chắc là giả.”
“Án này có Kinh Phủ Triệu Doãn toàn quyền chịu trách nhiệm, đã kinh động đến hoàng thượng, tất cả khẩu cung hiển nhiên sẽ được mang vào cung. Theo vương phi, bổn vương có nên cản lại thay không?”
Có lẽ do tối nay họ có hơi thân mật chút, dù trước mắt đang bàn chuyện sóng ngầm trên chốn quan trường thì giữa những câu chữ vẫn mang hương vị kiều diễm.
Giọng nói của Mộ Dung Bắc Uyên nhịp nhàng tinh tế như có độc, như là đóa hoa xuân xinh đẹp.
Chẳng qua, bông hoa này có gai nguy hiểm.
Rõ ràng là hàn đang thử dò xét nàng, quan tâm nhiều hơn tới thể lực Triệu gia, cùng với dã tâm với mưa gió trên triều cục.
Triệu Khương Lan còn lâu mới mac muu.
Nàng không tránh không núp nhìn sang, mặt mày sắc sảo thanh tịnh: “Nếu nô tì muốn vương gia che lấp thay cho Triệu gia thì vương gia sẽ làm thật sao? Nô tì tự mình hiểu lấy, không dám có yêu cầu thế này.”
“Nàng là vương phi của bổn vương, có gì không dám?”
Nàng ghé vào bên tại Mộ Dung Bắc Uyên, học theo bộ dáng của hần thở khẽ ra một câu: “Sợ uổng phí tâm tư, bị người đùa bỡn.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!