Chương 158
Lập tức có người đi tìm vải đến.
“Cắt vải ra, cần rộng ba tấc”
“Nằm xuống, hai cánh tay đặt lên đỉnh đầu”
Đợi hắn ta làm xong, Triệu Khương Lan vô cùng thuần thục mà quấn một vòng lên xương sườn của hắn ta.
Tiểu Bàn nhịn không được mà chạy đến xem, nhỏ giọng hỏi: “Vị trí này, làm sao để tìm được chuẩn xác?”
Triệu Khương Lan ấn xuống sau lưng người bị thương một cái: “Quấn một vòng ở bên trên vị trí chính giữa cột sống, lại lui về sau rồi quấn lên trên vị trí lệch về trước ngực một vòng để cố định”
“Mấy ngày này đừng đi lại lung tung, lúc đi ngủ nhớ nằm ở tư thế nửa nằm nửa ngồi, nửa tháng sau là có thể tháo băng ra”
Tên bị thương kia không ngờ răng nàng thật sự là có chút tài nghệ, nhưng vẫn cảm thấy đau đến mức phải kêu lên: “Vân cảm thấy đau thì phải làm sao?”
“Xương cốt bị gãy thì sao có thể không đau?
Ta kê một toa thuốc, cho người đi lấy thuốc về, mỗi ngày sắc hai lần, năm ngày sau sẽ không đau nữa.
Triệu Khương Lan nhanh chóng viết một đơn thuốc, Tiểu Bàn Tử cầm đơn thuốc trong tay, hai mắt sáng rực: “Không nhìn ra Vương phi lại là một thần y, phương thuốc này viết hay thật. Có thể an thần giảm đau, sau này ta cũng muốn dùng”
Nàng khẽ mỉm cười: “Hay là ta viết thêm vài phương thuốc nữa, dùng để trao đổi cho các ngươi để các ngươi thả ta đi. Thế nào?”
Tiểu Bàn Tử chớp chớp mắt: “Người đã ở đây cả rồi còn viết phương thuốc gì nữa. Hay là sau này vương phi đừng đi nữa, ở lại đây trị thương cứu người đi.”
Triệu Khương Lan không cười nổi nữa.
Tại Thần Vương phủ lúc này lại đang là một mảng âm u bao trùm.
Mộ Dung Bắc Uyên phần nộ gạt hết đồ đạc trên bàn xuống đất, hắn chất vấn thị vệ đang quỳ ở bên dưới.
“Uổng công bản vương tin tưởng ngươi như vậy, nghĩ rằng ngươi có thể đảm đương mọi chuyện, ai ngờ ngay cả vương phi mà ngươi cũng không thể bảo vệ nổi”
Đông Diêu cũng quỳ xuống theo: “Thuộc hạ thất trách, cứ nghĩ rằng lộ trình không dài nên không đi theo bảo vệ, khiến vương phi xảy ra chuyện. Xin vương gia trách phạt.”
Vừa dứt lời thì Kinh triệu phủ doãấn Tần Nguyên đã đến.
Hắn ta lau qua mồ hôi trên trán: “Điện hạ, đã điều tra rõ cả rồi. Núi Nhạn Lạc đúng là có một vài ổ sơn tặc, nhưng vì địa thế phức tạp, hơn nữa những sơn tặc này thật sự rất gian xảo, không thể diệt trừ sạch sẽ được. Trước đây tướng quân thủ thành từng đưa người đến tiêu diệt cũng không có thu hoạch gì. Nhưng điều kỳ lạ là, những kẻ đó chỉ lấy tiền của, dường như chưa từng làm hại đến mạng người. Lần này vương phi từ chùa Nam Chiếu trở về, trên xe ngựa cũng không mang theo vật gì quý trọng, không biết tại sao lại bị người ta theo dõi.”
Trong lòng Mộ Dung Bắc Uyên vô cùng hối hận. Sớm biết như vậy thì cho dù thế nào hắn cũng sẽ tự mình đi đón Triệu Khương Lan quay về.
Nghĩ đến việc xung quanh mình có nhiều người có động cơ hạ thủ với nàng như vậy, nói không chừng ngay cả tính mạng nàng cũng không giữ được.
Vừa nghĩ đến đây, trong lòng hắn vô cùng rối loạn.
“Thật sự là sơn tặc mà không phải là thích khách?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!