Chương 258
“Những lời này khiến trẫm thấy vô cùng bất an. Nếu người cưới vợ, tất nhiên sẽ muốn dẫn nàng bên người, ai bảo người sẽ để lại vợ mình cô quạnh ở kinh thành. Được rồi, nếu người không muốn trăm chỉ hôn, trẫm cũng không nhúng tay vào. Nhưng muội muội của ngươi…cũng trạc tuổi với Lão Lục”
Hoàng tử thứ sáu, Mộ Dung Bắc Tô.
Trang nhất thời, La Tước không biết phải đáp lời thế nào, hồi lâu mới ấp úng trả lời: “Muội muội luôn là một cô nương có chủ kiến, thần muốn hỏi ý kiến của muội ấy trước”
Lúc này Chiếu Vũ để mới cho hắn về. “Muội không muốn gả cho Mộ Dung Bắc Tô!”.
Trở lại phủ, La Tước nói lại những lời của Hoàng Thượng cho muội muội nghe, nàng ấy liền từ chối. La Kiều Oanh bày ra dáng vẻ khinh thường nói: “Ca, huynh không hay ở kinh thành nên không biết, Mộ Dung Bắc Tô là người rất vô tư. Trong số các vị hoàng tử, hẳn là người không biết tiến lùi nhất! Hơn nữa ở trong kinh thành này cũng là người nổi tiếng về ăn chơi trác tác, luôn qua lại ở khách điểm, loại người như vậy làm sao muội có thể giao tương lai của bản thân vào tay hắn!”
Ba đời nhà họ La đều làm tướng, bởi vì xuất thân như vậy mà nhìn quan La Kiều Oanh có chút dũng khí hơn những nữ nhân bình thường, nói chuyện cũng vô cùng ngay thẳng.
La Tước vô cùng cưng chiều muội muội, bất đắc dĩ nói: “Hôm nay, Hoàng Thượng cố ý mở miệng hỏi huynh, muội bảo ta phải đáp lại như thế nào. Nếu thốt ra những lời từ chối một cách ngay thẳng, chẳng phải Hoàng Thượng sẽ không còn mặt mũi sao?”
“Huynh chỉ để ý đến mặt mũi của Hoàng Thượng, vậy huynh không lo lắng cho muội muội sao!”.
Là phu nhân ngồi bên cạnh nghe được thì liền lớn tiếng: “Oanh nhi, con rốt cuộc muốn tìm một vị hôn phu như thế nào, ngoài kia những nhà muốn kết thân với chúng ta cho dù có dùng cả bàn tay cũng không đếm xuể, con còn chưa nhìn trúng người nào. Hiện tại ngay cả Hoàng Thượng cũng muốn con làm con dâu, sao con còn không thỏa mãn.”
La Kiều Oanh rầu rĩ không vui liền đá vào ghế, không nói gì. “Không phải con vẫn thích tên họ Phủ kia đấy chứ!”. La Tước nhíu mày, họ Phủ, Phủ Sơn sao? Nương của hắn thấy chán nản, nói không dừng lại được.
“Lúc nhỏ con đã bám rịt lấy hắn, còn nói lớn lên nhất định phải gả cho hắn. Nhưng mà ngược lại thì sao, hắn thông đồng với địch phản quốc, còn trốn khỏi ngục lao, tội ác tày trời, làm sao đáng để con lãng phí tuổi xuân của mình để chờ đợi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!