Chương 75
Bài săn rất lớn, vị trí chỗ Mộ Dung Bắc Diễn lại cách nơi tập trung khá xa, địa hình nơi đây lại hẻo lánh, nhất thời không có cách nào thu hút sự chú ý của người khác.
Tuy nhiên những thị vệ do Lạc phi an bài bảo hộ Mộ Dung Bắc Diễn nghe thấy tiếng la đều chạy đến, nhìn thấy vết tích đánh nhau trên mặt đất đều hoảng sợ, phát hiện Mộ Dung Bắc Hiền bị thương thì càng chấn kinh hơn.
Họ vội dìu thái tử lên ngựa, ra sức thúc roi phóng về phía sân nhà.
Thời gian săn bắn đã diễn ra được hai canh giờ, trong rừng thi thoảng truyền đến tiếng tiếng la hét vui mừng khi săn được thành quả, tất cả mọi người bản tán cuộc cạnh tranh năm nay so với năm ngoài kịch liệt hơn nhiều.
Bồng nhiên có một tiểu đội phóng như bay đến, người đi đầu kích động hô lớn. Truyền thái ý, mau truyền thai y”
Lạc phi tinh mắt, lập tức thấy được gương mặt quen thuộc, không phải là người mà nàng đã an bài đi bảo vệ Lão Thất sao, chẳng lẽ Lão Thất đã xảy ra chuyện gì?
Nàng vội vàng đứng lên, Chiêu Vũ để cũng ngồi không yên, đứng lên khỏi ghế.
Chỉ nghe có người đến báo: “Hoàng thượng, không tốt rồi, trong rừng có thích khách, Nhị điện hạ bị trúng tên
Mộ Dung Bắc Hải nghe được rõ ràng, trong lòng không khỏi khẩn trương, sắc mặt trầm trọng nhìn về phía Triệu Khương Lan “Tại sao Nhị ca lại là người bị trúng tên?
Triệu Khương Lan cũng cảm thấy sự tình không thích hợp, bước nhanh về phía trước.
Triệu An Linh đứng bên cạnh, nhìn thấy nàng tiến lên liền cười nhạo một tiếng: “Đồ ngu xuẩn này thực sự cho rằng bản thân là thần y, chỗ nào náo nhiệt đều phải đi lên trước góp vui
Mộ Dung Bắc Hải nhìn năng ta với ánh mắt cảnh cáo “Ngũ vương phi nói ai ngu xuẩn?”
Triệu An Linh ngượng ngùng nuốt nước miếng: “Tam ca, ta, ta chỉ nói giỡn vậy thôi.”
“Đừng có lần sau, bổn vương sẽ bảo với mẫu hậu bảo bà giáo huấn lại quy củ cho người Tuy rằng hắn là thái tử đã phế, tuy nhiên khí chất vương giải của một thái tử đã thấm sâu vào trong người, Triệu An Linh bị hãn nhìn chăm chăm, không hiểu sau phía sau lưng thấy rét run.
Ngự y đã đi lên phía trước bắt mạch cho Mộ Dung Bắc Hiền, sau khi nhìn thấy mạch tượng, sắc mặt liền trở nên lo lắng: “Không tốt, tên này chứa độc, mũi tên đã cảm sâu vào xương vai.”
Mỗi buổi đi săn đều có thái y đi theo, nhưng hòm thuốc của họ chỉ đựng những loại thuốc chữa vết thương ngoài da, những loại thuốc giải độc mang rất ít, điều này khó tránh khỏi rơi vào tình thế khó giải quyết.
Chiêu Vũ để như nghĩ đến cái gì, kéo Triệu Khương lan ra khỏi đám đông. “Tử vương phi, ngươi tới xem xét thử. Nhất định phải chữa trị cho nhị hoàng tử.
Triệu An Linh nhìn về phía Chiêu Vũ để bằng đôi mắt khó tin, khóe miệng giật giật, nghĩ thầm trong lòng, phụ hoàng bị điên rồi sao, sao lại có thể để cho một nữ nhân chữa trị cho Nhị hoàng tử. Trong lòng Triệu Khương Lan không khỏi thở dài một hơi, ảnh mắt liếc nhìn Mộ Dung Bắc Hiền.
Nàng đã nhiều lần nghe Mộ Dung Bắc Uyên cùng Mộ Dung Bắc Hải nhắc tới vị Nhị ca này, biết được hãn là một người cư xử vô cùng khéo léo.
Có lẽ là vì địa vị đặc biệt nên hãn có sự quan sát nhạy bén hơn người bình thường, hiểu rõ được tính tình của từng người mà đối đáp, vì thế mà rất được lòng người.
Chẳng hiểu sao lúc này khi đã trúng độc, hắn vẫn có thể nhìn thấy người bước đến là Triệu Khương lan, còn lễ phép mở miệng “Tứ đệ muội, làm phiền muội rồi. Bổn vương cũng không nghĩ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy, muội cứ cố gắng hết sức, nếu thực sự không có cách, Nhị ca cũng không oán trách muội Nói xong, hạn còn phun ra một hạm máu, sắc mặt hiện lên sự thống khổ
Triệu Khương Lan sai người ghép bàn lại thành một cái bàn vuông, bảo thị vệ khiêng Mộ Dung Bắc Hiền lên cái bàn lớn đó.
Nàng nhanh nhẹn tiến đến mở tấm vải đang che miệng vết thương của Mộ Dung Bắc Hiền ra, không biết lấy cây châm từ đầu ra đưa tới gần vết thương: “Hiện tại, muội phải tiến hành rút mũi tên này ra, tuy nhiên muội đã châm cho huynh một cây kim gây tê, sẽ không đau đớn
Nói xong bàn tay nàng liên dùng lực kéo dọc mũi tên ra, để lại một lo hồng trên da thịt, mọi người có mặt ở đây đều nhìn nàng bình tĩnh rút mũi tên ra bằng ánh mất sợ hãi, trong nhất thời máu loãng ào ạt chảy ra.
Nàng lấy một năm thảo dược đắp vào vết thương, rất nhanh máu liên ngừng chảy
Ngự y nhỏ giọng hỏi: “Xin hỏi Vương phi, đây là thuốc giải độc sao?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!