Sau khi đi ra khỏi sòng bạc, Diệp Phong lái xe đưa Cố Ninh Ninh về cửa tiểu khu.
Xuống xe, Cố Ninh Ninh hưng phấn nói: “Anh Diệp Phong, mẹ em bảo đã làm cơm xong, bà ấy nấu cơm rất ngon.”
Diệp Phong cười nói: “Ninh Ninh, tôi không đi lên, tôi còn có việc, em nhắn lại với dì Hương Như, hôm nào tôi lại đến thăm hai người.”
“Anh Diệp Phong, mẹ em dặn bảo dẫn anh về nhà ăn cơm.”
Diệp Phong nói: “Chờ lần sau rảnh tôi chắc chắn sẽ nếm thử tay nghề của dì Hương Như!”
Cố Ninh Ninh nhíu mày, tiếc nuối nói: “Thôi được anh Diệp Phong, anh lái xe cẩn thận chút.”
“Được, em cũng cẩn thận chút.”
Diệp Phong cười gật đầu, đang định lên xe.
“Chờ đã, anh Diệp Phong.”
Đột nhiên Cố Ninh Ninh gọi hắn lại.
Diệp Phong giật mình, hỏi: “Ninh Ninh, sao vậy, còn có chuyện gì à?”
Cố Ninh Ninh lắc đầu, chạy chậm đến trước mặt Diệp Phong, vui sướng nói: “Anh Diệp Phong, cảm ơn anh đã giúp hai mẹ con eml”
Diệp Phong lắc đầu cười nói: “Việc nhỏ thôi, mẹ em là dì tôi, em là em gái của tôi, tôi giúp hai người là chuyện hiển nhiên!”
“Đây không phải việc nhỏ.”
Cố Ninh Ninh lắc đầu, nở nụ cười ngọt ngào: “Anh Diệp Phong, anh là tuyệt nhất!”
Nói xong Cố Ninh Ninh nhón chân ôm chầm lấy Diệp Phong. Diệp Phong giật mình, không kịp phòng ngừa.
Cố Ninh Ninh ôm một chút rồi buông ra, nói: “Cảm ơn anh Diệp Phong, hẹn gặp lại!”
Nói xong Cố Ninh Ninh quay đầu chạy lên tiểu khu!
Diệp Phong nhìn bóng dáng rời đi của Cố Ninh Ninh, mặc dù đã thành niên nhưng vẫn giống như một thiếu nữ, mang theo chút xấu hổ độc đáo của học sinh.
Không thể không nói sinh viên rất tốt, cả người tràn ngập hơi thở thanh xuân!
Hắn lắc đầu cười, không dừng lại, lái xe rời đi.
Chạy lên tầng, Cố Ninh Ninh còn lén nhìn Diệp Phong lái xe rời đi. Cô đứng tựa tường, trái tim đập loạn nhịp, không thể bình tĩnh lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!