"Không muộn chút nào."
Diệp Phong võ vai Lãnh Huyết, cười khẽ một tiếng.
Thực ra hôm nay Lãnh Huyết không đến cũng hoàn toàn không thành vấn đề!
Mọi người đều biết Bắc Vực có tứ đại chiến thần, nhưng lại không biết phía trên tứ đại chiến thần còn có một người đáng sợ hơn, Vũ Khúc Tinh Quân!
Sức mạnh của Vũ Khúc Tinh Quân vượt xa tứ đại chiến thần, cho dù bốn người họ liên thủ cũng không phải đối thủ của hẳn!
Mà Vũ Khúc Tinh Quân này chính là Diệp Phong!
"Đây.."
Mọi người trực tiếp hóa đá, đây là chiến thần Lãnh Huyết tàn nhãn vô tình đó sao?
Vậy mà lại cười trước mặt Diệp Phong!
Lúc này mọi người đều đã hiểu, sở dĩ Diệp Phong ngông cuồng như vậy, dám một mình xông vào phủ Kim Lăng Vương là vì bên cạnh hắn có một trong bốn vị điện chủ của tứ đại điện làm chỗ dựa vững chäc!
So với chiến thần Lãnh Huyết, một Kim Lăng Vương nhỏ bé căn bản không đáng nhắc tới!
Trong lúc ồn ào, Kim Lăng Vương nhìn Lãnh Huyết mắng: "Chiến thần Lãnh Huyết, ở đây là Giang Nam! Ngài là chiến thần Bắc Vực, căn bản không có quyền nhúng tay vào việc ở thành Kim Lăng!"
Giang Nam thuộc quyền quản lý của Đông Chiến Bộ, mà Bắc Vực và chiến thần Lãnh Huyết thuộc quyền quản lý của Bắc Chiến Bộ, Chiến Bộ có hạn chế rõ ràng, nước sông không phạm nước giếng, nói cách khác là Lãnh Huyết căn bản không thể động thủ ở Kim Lăng, nếu không sẽ vi phạm quy tắc của Chiến Bộ!
Lãnh Huyết nhìn Kim Lăng Vương, cười lạnh một tiếng: "Sao? Tôi làm việc riêng của tôi, liên quan gì đến Chiến Bộ?”
Việc riêng!
Nghe vậy, Kim Lăng Vương hít một ngụm khí lạnh, ý tứ trong lời nói này của Lãnh Huyết đã rất rõ ràng, hôm nay hắn †a không dùng thân phận điện chủ điện Thiên Cơ để đến đây!
Nhưng dù vậy thì vẫn không tuân theo quy tắc của Chiến Bộ.
Chẳng lẽ là, hän ta hoàn toàn không đặt Chiến Bộ vào mắt sao!
Nghĩ vậy, Kim Lăng Vương toát đầy mồ hôi lạnh!
Lãnh Huyết lạnh lùng nói: "Kim Lăng Vương, ông là tổng đốc tỉnh Giang Nam nhưng lại làm nhiều chuyện ác, ông và người nhà ông phạm tội chồng chất không thể đếm xuể, đáng lẽ ông phải chết từ lâu rồi."
"Ngài..."
Kim Lăng Vương nghe vậy, toàn thân run lên như rơi vào hang băng lạnh lẽo!
Lãnh Huyết lập tức nhìn về phía Diệp Phong: "Lão đại..."
Diệp Phong nhìn Kim Lăng Vương rồi nói với Lãnh Huyết: "Cậu nghỉ ngơi đi, để tôi đích thân giết ông ta!"
Nói xong, Diệp Phong giậm chân một cái, hơi thở khủng bố quét qua, toàn bộ gạch lát sàn dưới chân hắn lập tức nứt ra, Diệp Phong giống như một thanh kiếm rời khỏi vỏ, mạnh mẽ lao về phía Kim Lăng Vương cùng với sát ý ngập trời!
“Cứu mạng!"
Kim Lăng Vương bị dọa đến hai chân xụi lơ, hoàn toàn không thể cử động.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!