Editor: Withafan
Beta: Thỏ
Uyển Tú bị chuông điện thoại đánh thức. Sáng sớm tinh mơ, ai lại đi làm phiền giấc mộng của người ta thế này.
Khi thấy tên thông báo là đứa em gái Uyển Ân thì cô không tức giận nữa. Bởi vì em ấy nhận được học bổng du học Canada, cả nhà đều rất quan tâm đến việc này. Uyển Ân rất ít khi gọi cho cô, này được xem như trong lúc bận rộn dành chút thời gian gọi cuộc điện thoại hai. Lần đầu chính là lúc trước em ấy vừa nhận được học bổng, nên gọi đến để báo tin vui.
“Alo, Uyển Ân, sao vậy?” Cũng không biết có chuyện gì mà em ấy gọi điện đến.
“Không có gì, chỉ là em muốn nói cho chị biết, em sắp xuất quan* rồi!” Giọng nói nhẹ nhàng trong sáng của Uyển Ân vang lên, làm Uyển Tú thoáng yên tâm.
*Xuất quan: Tác giả muốn nói Uyển Ân đã dành một thời gian dài để học tập, hiện tại đã có thể được nghỉ ngơi.
“À, chúc mừng em nhé.” Uyển Tú biết, lần này Uyển Ân vì cuộc thì này mà cố gắng rất nhiều, còn bế quan một đoạn thời gian.
“Chị hai, trước kia em thật sự rất bận rất bận, hôm nay cuối cùng cũng có thời gian thư giãn rồi!” Uyển Ân không ngừng than vãn. Uyển Tú kiên nhẫn lắng nghe, sau đó nói: “Em vất vả rồi, chúc em thi tốt, đạt được ước nguyện!”
Bên kia Uyển Ân vội vàng nói: “Cái này thì chị yên tâm, em cảm thấy lần này em làm rất ổn, hơn nữa còn phấn đấu vượt xa điểm sàn của trường đại học H nữa!” Uyển Ân đúng là niềm kiêu ngạo của cả nhà, bất cứ lúc nào, chỉ cần nói ra thì không có gì là em ấy không làm được.
“Uyển Ân, chị tin em.” Uyển Tú nói: “Nhưng mà nếu có thời gian thì em nên gọi về nhà nhiều hơn, có cơ hội thì về nhà xem thử. Em đi rồi, chị cũng không thể thường xuyên về nhà, như vậy trong nhà chỉ còn Tiểu Ái bầu bạn với ba mẹ.”
Bầu không khí bỗng có chút thương cảm, Uyển Ân không muốn Uyển Tú lo lắng, vội nói: “Em sẽ, đây là chuyện đương nhiên mà.” Sau đó em ấy như nhớ đến gì đó, thật cẩn thận dò hỏi: “Chị hai, chị và anh ta thật sự chia tay à?”
Có lẽ là ba mẹ đã nói chuyện thất bại này với em ấy. Uyển Tú bỗng cảm thấy hơi đau đầu: “Em cảm thấy chị không nên chia tay à? Chuyện này rõ ràng……”
“Good job!” Uyển Ân không để cô nói xong đã vui sướng buột miệng thốt lên.
Không có tiếc nuối như tưởng tượng, Uyển Ân thế nhưng lại vỗ tay tỏ vẻ vui mừng.
“Em…Em đứng về phía chị?” Uyển Tú cảm thấy khó hiểu với thái độ này của em ấy.
“Đúng vậy! Trước kia không phải em đã gặp anh ta vài lần à, em vẫn luôn cảm thấy anh ấy rất có phong độ, rất có lễ độ với người khác. Nhưng loại người này làm em có cảm giác anh ta không yêu chị, mà có loại cảm giác lúc xa lúc gần.” Uyển Ân phân tích rất rõ ràng hợp lý.
“Em đó, nhỏ mà lanh.” Uyển Tú không trả lời câu nói của em ấy. Không phải Uyển Ân nói quá phiến diện, mà vì cô cũng cảm thấy như vậy, nhưng cũng là sau khi chia tay cô mới nhận ra. Uyên Tú bất lực cười khẽ. Mình thế nhưng còn không thông thấu bằng Uyển Ân vẫn còn đang đi học, đúng là người trong cuộc thì mê, người đứng xem thì tỉnh.
“Hừ, dù sao chia tay cũng tốt, chị hai nhà ta đáng giá có được người đàn ông tốt hơn!” Trong lòng Uyển Ân, Uyển Tú là loại em gái nhà bên dịu dàng ấm áp, ai có thể cưới cô về nhà, cô nhất định chính là vợ hiền dâu thảo.
“Được được, không phải em vừa xuất quan à, chẳng lẽ em không cảm thấy rất mệt mỏi, rất muốn thả lỏng sao? Sáng sớm tinh mơ em đã phá hỏng giấc mơ của người khác, chị bị em làm ồn chết đi được.” Tạm thời Uyên Tú không có dự định yêu thêm lần nữa, vì thế cô đã khéo léo tránh né vấn đề này.
Uyển Ân đúng là bị đánh lạc hướng: “OK, lần này là em sai, lần sau em nhất định sẽ xem thời gian! Được rồi, em muốn đi ngủ nướng, vừa rồi mới mở mắt là em lập tức muốn gọi điện cho chị. Giờ thì bye nhé!”
“Được, em nhớ giữ gìn sức khỏe, đi Canada cũng phải biết làm việc nghỉ ngơi hợp lý. Nếu học tập quá mệt mỏi thì cũng đừng quá ép bản thân, phải nghỉ ngơi một lúc rồi lại tiếp tục.” Uyển Tú vội dặn dò em ấy trước khi điện thoại bị cúp máy.
“I know, thank you my dear sister! You too! Moa!” Uyển Ân cười hì hì dâng lên môi thơm, sau đó cúp điện thoại. Người chị hai Uyển Tú này đúng là vẫn rất mềm lòng.
Cúp điện thoại xong cũng không ngủ tiếp được nữa, Uyển Tú đành rời giường đi làm bữa sáng, vừa ăn vừa lướt điện thoại xem tin tức.
Đột nhiên, đập vào mắt cô là mấy chữ làm trái tim cô nhảy nhót: “Bài hát mới của ca sĩ dân ca Nhiếp Hâm 《 Khách tha hương 》, được độc quyền phát hành trên kênh âm nhạc XX vào ngày 30, tháng 3. Đây là bản demo.”
Uyển Tú click vào, hào hứng cắm tai nghe, click mở demo bài hát mới.
Vẫn là phong cách giản dị của Nhiếp Hâm, rồi lại nhiều hơn một chút thương cảm. Bài hát này hiến đến những người vất vả tha hương nơi đất khách, chắc chắn sẽ khiến mọi người rất đồng cảm. Uyển Tú cũng là vừa nghe vừa rơi nước mắt.
“Nếu tất cả thuận ý, ai nguyện tha phương khắp nơi”
“Mặc dù thường xuyên thất ý, tôi vẫn giữ vững ước nguyện ban đầu.”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực
2. Chào Mừng Đến Với Phòng Livestream Ác Mộng
3. Khoá Văn Hệ Thống: Nam Chủ Thỉnh Tự Trọng
4. Ngôn Hoan
=====================================
……………
Ca từ da diết lại gần gũi với đời sống, từng câu từng chữ như chạm vào trái tim.
Một đoạn demo ngắn ngủi hoàn toàn không đủ nghe. Uyển Tú nhìn vào lịch, còn năm ngày nữa bài hát mới phát hành. Uyển Tú thầm chửi trong lòng: Phát bản demo trước năm ngày, đúng là mồi nhử dân mê ca nhạc. Nhưng ai bảo mình là fans của anh chứ, là một fans đủ tư cách, không phải nên lót dép ngoan ngoãn ngồi chờ bài hát phát hành, sau đó giúp đỡ tuyên truyền hay sao? Uyển Tú lại cảm thán: Cô liên tục thay đổi, thế nhưng đều là vì người đàn ông cao xa không thể với đến này.
Buổi chiều, Uyển Tú mở Weibo vừa đăng ký chưa được lâu ra, lại tìm kiếm tin tức về Nhiếp Hâm, nhưng vẫn không thấy tin tức mới nào. Đang lúc cô chuẩn bị rời khỏi thì chợt phát hiện có người mới đăng một tin mới, là hậu viên đoàn của Nhiếp Hâm. Tin nói là Nhiếp Hâm chuẩn bị mở một đêm liveshow cả nhạc vào tháng 4, dự kiến là ở tỉnh K!
Đây đây đây…Uyển Tú líu lưỡi: Mình cũng ở tỉnh K! Chẳng phải là tương lai không xa, mình rất có khả năng được nhìn thấy Nhiếp Hâm bằng xương bằng thịt hay sao? Hơn nữa đây còn là liveshow đầu tiên, có ý nghĩa rất đặc biệt!
Hạnh phúc đến quá bất ngờ, Uyển Tú vui sướng lăn lộn trên giường một hồi, cuối cùng cũng kiềm chế được tâm trạng đang rất hưng phấn của mình, yên lặng nhấn like rồi rời khỏi.
Cả ngày nay, trong đầu Uyển Tú vẫn luôn là niềm vui sướng vì Nhiếp Hâm rất có khả năng sẽ đến tỉnh K mở liveshow. Cho dù vẫn chưa quyết định thời gian và địa điểm, nhưng Uyển Tú vẫn luôn tự hỏi ngày đó phải ăn mặc thế nào, chuẩn bị vật tiếp ứng gì…Lần đầu thần tượng, cô không có kinh nghiệm gì, sợ làm xấu mặt Nhiếp Hâm.
Vì thế Uyển Tú đi dò tìm những từ ngữ trọng điểm về đề tài này, nhìn kỹ xem một ít người trước kia được đi tiếp ứng đã làm thế nào. Cũng may là thời gian dư giả, mấy ngày tiếp theo cô có thể chuẩn bị thật tốt.
Em nghĩ ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau nhất định sẽ rất hoàn mỹ. Uyển Tú nghĩ vậy, rồi hào hứng đi làm vật tiếp ứng.