Chàng thanh niên trẻ cười nói, "Tới rồi, tới rồi, một chút cũng không phiền, gia đình chú hai nhà tôi chính là buôn bán lương thực, việc tiện thể mà thôi.
""Chị Kiều, chúng tôi giúp chị chuyển mọi thứ vào trước nhé.
""Được, cảm ơn hai cậu.
"Hai cậu thanh niên bận rộn gần một tiếng đồng hồ, chuyển tất cả lương thực của cô trong sáu tháng cuối năm ra sân sau.
Sau khi dọn xong cả hai mồ hôi nhễ nhại, mùa hè, cho dù mười một giờ đêm cũng không mát mẻ được.
Kiều Tĩnh An lấy nước chanh cho thêm đá vào, đưa cho mỗi người một ly, hai người một ngụm uống cạn, một luồng khí thơm mát chạy thẳng từ miệng xuống dạ dày, thật mát!Kiều Tĩnh An cẩn thận kiểm tra lại hóa đơn, trang đầu tiên chủ yếu là bột mì có hàm lượng gluten thấp, bột mì có hàm lượng gluten trung bình, bột mì có hàm lượng gluten cao mỗi loại 500 kg, một nghìn cân đường trắng, một trăm cân đường đỏ, còn có trứng gà, bột men, chà bông, thịt hộp, bơ, sữa bột, sữa đậu đỏ, đậu xanh, hạt mè, khoai lang, muối, táo cũng có thể để được một thời gian dài, quả cam, bưởi và hoa quả,! , đều là những thứ cửa hàng thường dùng.
Trang thứ hai là lương thực cô đặt để dự trữ thêm lần này, một ngàn cân gạo, hai ngàn cân lúa mạch, năm trăm cân hạt bắp, bốn loại thịt lợn trên một ngàn cân.
Ngoài ra còn có một ít hoa màu như hạt yến mạch, gạo kê.
Kho lương thực của cô không lớn, tính toán có thể chưa được hơn bốn nghìn cân lương thực, kho về cơ bản đã đầy chín phần rồi.
Về phần thịt heo, cô làm món điểm tâm ngọt, không thể thiếu nhất là tủ lạnh.
Năm nay lương thực mất mùa, hơn nữa giá nhập khẩu thức ăn gia súc cho heo cũng tăng chóng mặt, giá thịt heo năm nay đã tăng hơn gấp đôi, cô quyết định dự trữ một ít.
"Chị Kiều, thịt lần này là thịt heo ở quê chính hiệu, tất đều là thịt không bơm nước, giá cả hiện tại vẫn có thể mua được, hiện tại giá lương thực có chút cao, nửa năm sau sẽ không còn giá đó nữa.
"Kiều Tĩnh An tính tình đơn độc, nhưng không phải là người không biết đúng sai, cô hiểu ý tứ trong lời nói của cậu, cũng cười nói, "Lần này có thể mua được thịt tốt như vậy, thật sự cảm ơn các cậu.
"Chàng thanh niên trẻ thật thà cười, "Chị Kiều quá khách khí.
"Kiều Tĩnh An là một người hợp tác tốt, cũng không bao giờ khất nợ bọn họ tiền hàng, cho nên bọn họ cũng sẵn sàng bán giá tốt.
Kiều Tĩnh An tính toán sổ sách xong sau đó cũng không ghi gì, thuận tay liền đem tiền hàng thanh toán cho bọn họ, tiễn hai cậu thanh niên ra cửa.
Sau khi đợi xe đi xa, Kiều Tĩnh An bước đến khóa cửa cuốn lại, lên lầu nghỉ ngơi.
Dưới lầu là cửa hàng điểm tâm ngọt, trên lầu có hai phòng ngủ, một phòng khách, một nhà bếp, một nhà vệ sinh, đây là sau khi kế thừa cô đã sửa đổi, trước kia ông nội bà nội còn sống trên lầu là ba phòng ngủ, một phòng khách, một nhà bếp, một nhà vệ sinh.
Trên lầu toàn bộ được chỉnh trang theo phong cách Bắc Âu, đơn giản và trang nhã.
Trên lầu lớn nhất phòng ngủ của cô, bên trong còn có một cái phòng giữ đồ lớn.
Nhỏ hơn một chút chính là phòng sách của cô, bên trong mọi nơi đều là sách, nhiều nhất vẫn là bản gốc sách tiếng Anh, bởi vì cô vốn là sinh viên chuyên ngành tiếng Anh.
Sau khi cô rửa mặt xong, vừa lau khô tóc, vừa nấu cho bản thân một tô mì coi như ăn khuya.
Tuy rằng buổi sáng hôm nay mới từ siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn để trong tủ lạnh, nhưng hôm nay cô có hơi mệt, hoàn toàn không muốn làm món ăn quá phiền phức.
Giữa bầu không khí mờ mịt, đặt ở trên bàn cơm là iPad đang chiếu chương trình giải trí hi hi ha, tiếng ồn ào vang lên làm cho phòng khách vắng lặng trở nên náo nhiệt một chút.
Trên bàn cơm, ngọn đèn ấm màu vàng chiếu đến, bao phủ người con gái ngồi một mình trước bàn ăn, có vẻ đã quen với cuộc sống hằng ngày này.
.