Trong thôn này, tính tình của mẹ Lâm rất tốt, vì vậy mà có rất nhiều nàng dâu đều muốn đến Lâm gia, không nói đến tình hình trong nhà, mà một cặp con dâu của mẹ Lâm đều rất không tệ.
Tối thiểu bà ấy không giống như những mẹ chồng khác trong thôn, hễ động một chút là đánh chửi, thậm chí nếu không sinh được con trai, thì sống trong nhà cũng không thể ngẩng đầu lên được.
Đại tẩu Vương Anh từ phòng bếp đi ra, bưng theo hai chén chè, cho Cố Tri Ý một chén, lại đưa một chén khác cho Đại Bảo và Nhị Bảo.
Những đứa bé đều rất thích những món chè ngọt thế này. Bản thân Cố Tri Ý biết đường trắng rất đắt đỏ, nên sau khi nhận lấy chén chè thì cũng không ăn, mà đặt vào trong rãnh cửa.
Vương Anh cũng tiện thể mà hỏi thăm đứa bé. Tuy hai người họ là chị em dâu, đến Lâm gia cũng đã nhiều năm, nhưng tình cảm muốn nói tốt thì cũng không hẳn, đơn giản chỉ là hàn huyên vài câu.
Cố Tri Ý nhìn sắc trời không còn sớm nữa, lập tức đứng lên chuẩn bị quay về nấu cơm, từ chối khéo mẹ Lâm bảo một nhà họ ở lại ăn cơm trưa.
Cố Tri Ý xách cái giỏ, dẫn theo hai đứa bé trở về nhà. Về đến nhà cả đầu đều đầy mồ hôi. Trước tiên, Cố Tri Ý lau người cho hai đứa bé.
Lau sạch sẽ cơ thể, cảm thấy cả người đều nhẹ nhàng, khoan khoái, lúc này cô mới đến nhà bếp. Thời tiết nóng nực, cũng không có khẩu vị ăn uống, Cố Tri Ý quyết định là một ít mì thịt.
Trước tiên, cô vào không gian lấy ra một ít mì sợi, sau đó lấy thêm nửa cân thịt bò, thái hạt lựu, ướp vào một ít gia vị, cho vào nồi xào cho đến khi chín.
Tiếp theo thái hạt lưu một ít cà rốt, nấm hương, mộc nhĩ, cũng cho tất cả vào nồi, xào lên. Lại nấu một ít nước súp chua, đặt mì đã nấu chín vào tô, rải hỗn hợp thịt rau đã xào chín trước đó lên trên mì, sau đó lại xối nước súp chua vào tô.
Hai đứa bé đã ngửi thấy mùi thơm từ sớm, nên lập tức chạy đến nhà bếp đợi sẵn, lúc này đang ngồi nhìn Cố Tri Ý múc đồ ăn ra tô. Hai đứa rất tự giác ngồi vào ghế, Cố Tri Ý bưng đồ ăn đặt lên bàn ăn, hai đứa bé nhìn thấy thì ánh mắt lập tức sáng bừng lên.
Tối hôm qua, Cố Tri Ý đã nói với hai đứa, trước khi ăn cơm phải rửa tay sạch sẽ, nên Đại Bảo hôm nay đã rất tự giác, vừa đến giờ cơm, cậu bé lập tức đi rửa tay. Nhị Bảo vẫn chưa được tự giác như thế, nên sau đó đại ca Đại Bảo vẫn phải dắt em trai mình ra rửa tay.
Cố Tri Ý cũng rất vui vẻ khi nhìn thấy hai đứa bé như thế này, từ nhỏ đã tập thành thói quen tốt, cũng nên khen thưởng một chút. Đại Bảo được khen ngợi mà ưỡn ngực lên, cậu cảm thấy mình thật sự là một người anh trai rất tốt.
Bữa cơm này, mọi người ăn đến mức đầu đều đổ đầy mồ hôi, lúc này lại đang là mùa hè, mà không có quạt máy, khiến cho Cố Tri Ý đã quen thuộc với những loại máy điều hòa trải qua một ngày cực kỳ khó chịu.
Nhưng bây giờ cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể nhận mệnh cầm lấy quạt tay, quạt cho mình và hai đứa bé.
Sau khi Đại Bảo và Nhị Bảo cơm nước đã xong xuôi thì gương mặt rất thỏa mãn, hai đứa bé ngọt ngào nói với Cố Tri Ý: “Ngon lắm ạ! Mẹ, buổi tối chúng ta lại ăn mì tiếp có được không?”
Rõ ràng là người phương nam, nhưng lại rất thích ăn mì giống như Cố Tri Ý. Cố Tri Ý nghe vậy, lập tức nói: “Được thôi! Nếu con thích, mẹ sẽ thường xuyên làm cho con ăn.”