Cố Tri Ý đều đặt mục tiêu vào bên trong những gian phòng đó. Sau một vòng tìm kiếm, Cố Tri Ý tìm thấy một quyển sách tài liệu cao trung ở một vị trí rất hẻo lánh.
Hiện tại là năm 75, đến năm 77 sẽ khôi phục lại kỳ thi đại học, Cố Tri Ý chắc chắn rất muốn tham gia thi đại học. Học sinh tốt nghiệp đại học ở thời đại này đều sẽ được bố trí công việc cho.
Tuy Cố Tri Ý cũng không dự định làm việc trong các đơn vị mà nhà nước sẽ bố trí cho, nhưng bất kể vào thời đại nào, muốn làm việc gì thì bằng cấp luôn là nước cờ đầu tốt nhất.
Kiếp trước cô đã thi đại học cũng khá lâu rồi, Cố Tri Ý cũng không biết còn nhớ được bao nhiêu về những kiến thức này nữa.
Chỉ là vừa vặn nhìn thấy những tài liệu ôn tập này, nên tiện tay thì cầm lên xem thử, lúc ở nhà dưỡng thai có thể sẵn tiện ôn tập chút ít, chuẩn bị trước cho năm 77.
Đảo tới đảo lui, Cố Tri Ý lại nhìn thấy một bức tranh đã cuộn lại, lúc mở ra xem thì. Hay lắm~
Đây không phải là bức Mặc Hà của Tề lão tiên sinh sao? Là một bức tranh nổi tiếng mà đời sau được xào lên với cái giá trên trời.
Tuy cô không hiểu về tranh, nhưng cũng có thể hiểu được ý nghĩa mà những nghệ thuật gia muốn truyền đạt trong đó. Dựa theo những mối xã giao nơi làm việc kiếp trước của cô thì bức tranh này đúng là có bút tích thực.
Cố Tri Ý có thể biết trước được ở đời sau, bức tranh này rất có giá trị thì lập tức cảm thấy vô cùng đắc ý….
Cố Tri Ý quay đầu lại nhìn thoáng qua ông chú kia, ông ta đã nhắm mắt lại, không nhìn qua phía bên này, thì cô nhanh chóng cuộn bức tranh lại, lại nhìn thoáng qua cửa, thu bức tranh vào trong không gian.
Sau đó cô lại lục tục loay hoay tìm kiếm những thứ có giá trị sau này, sưu tầm những đồ vật có ý nghĩa. Cố Tri Ý nhìn khắp một vòng, nếu nói ở đây có rất nhiều đồ tốt có thể nhặt được, ngược lại cô cảm thấy không khoa trương như tiểu thuyết viết chút nào.
Trước khi đồ tốt bị mấy người kia đập phá thì căn bản đều đã bị họ vơ vét, mang đi hết rồi, những thứ còn lại đều được cho là không đáng tiền.
Cố Tri Ý không nhìn nữa, cô thấy thời gian cũng không còn sớm nữa. Có một số thứ để ở đây đều sẽ bị tiêu hủy nên thu tất cả vào không gian, bên ngoài cô chỉ cầm theo một cái chậu rửa đã rỉ sét, và gói theo một tá sách.
Thư tịch đều được cân ký rồi tính tiền, một tá sách thế này cũng chỉ 3 mao tiền, lại thêm một cái chậu rửa mặt, tất cả 4 mao tiền.
Cố Tri Ý trả tiền thì lập tức rời khỏi trạm thu mua, quay lại chỗ ngã tư cô đã xuống xe vào buổi sáng nay, ở đó cũng đã có mấy người phụ nữ đang chờ sẵn.
Trên đường trở về, Cố Tri Ý tìm một nơi không có ai, cho một số thứ vào trong không gian.
Lúc này trong tay cô chỉ cầm theo vài cuốn sách, trên lưng mang túi vải màu xanh đậm, bên ngoài nhìn vào cũng không biết được đựng gì bên trong, chỉ nhìn thấy nó phình lên.
Cố Tri Ý vừa đi đến ngã tư thì mấy người phụ nữ ở đó đã nhìn về phía cô.
Cho dù sau khi Cố Tri Ý xuyên đến, cô đã cố gắng ăn mặc cho đơn giản lại, nhưng gương mặt này đúng là rất hấp dẫn.
Lại thêm lời đồn đại trong thôn, ánh mắt những người phụ nữ này nhìn Cố Tri Ý đúng là rất có thâm ý.
Đương nhiên Cố Tri Ý cũng biết ánh mắt ngập tràn ý vị sâu xa này của họ, cô còn đang suy nghĩ phải tìm một cơ hội mà tẩy trắng cho mình.
Vừa khéo chị dâu Lưu sáng nay đã đỡ tay cô cũng đã ở đó, cô ấy bắt đầu nói chuyện với Cố Tri Ý.
Nhìn thấy sách trong tay Cố Tri Ý thì lập tức hỏi: “Vợ của lão tứ à, sao lại mua nhiều sách như vậy?”
Vừa rồi Cố Tri Ý còn đang suy nghĩ phải làm sao để giúp mình tẩy trắng, bây giờ không phải là đang buồn ngủ lại có người kê gối vào đầu mình sao.