Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thất Sơn Tiên Môn - Trần Minh Quân

Hiện tại khắp chủ tinh là một mảnh hỗn loạn, các loài động vật không ngừng chạy loạn xạ và kêu rú vang trời. Ở trên 9 hành tinh khác cũng có tình cảnh không kém hơn nhiều.

Nhưng Trần Minh Quân sẽ không thể biết tất cả những chuyện đó. Lúc này hắn đã hôn mê. Tình trạng của hắn bây giờ vô cùng kỳ lạ. Hư Linh cũng không biết được điều gì. Chỉ có thể chắc chắn là Trần Minh Quân không có gặp nguy hiểm gì.

Lúc này, tất cả tinh thần huyệt đạo của Trần Minh Quân đều đang phát sáng. Sáng nhất chính là ba huyệt đạo vừa được khai mở. Bọn chúng dường như đang phát sinh một loại quá trình nào đó. Từ ba tinh thần huyệt đạo sáng nhất liên tục có những xung năng lượng phát ra. Mỗi lần như vậy thì toàn bộ tinh thần huyệt đạo khác đều hưởng ứng mà nhấp nháy theo. Nhìn rất là vui mắt.

Kế tiếp, tất cả tinh thần huyệt đạo dường như đồng loạt sinh ra những cái rễ giống như những tia sét li ti. Những tia sét này lan tỏa ra xung quanh rồi kết nối lại với nhau tạo thành một mạng lưới hoàn chỉnh.

Ngay khi tất cả tinh thần huyệt đạo liên kết với nhau thì dị tượng phát sinh. Chúng bọc phát ra ánh sáng vô cùng chói mắt. Đồng thời, tại khoảnh khắc đó, phạm vi mấy chục cây số xung quanh Trần Minh Quân dường như có một thứ gì đó biến mất. Thứ bị biến mất chính là năng lượng tinh thần, bởi vì tất cả đều đã bị hút đến thân thể Trần Minh Quân.

Không dừng lại ở đó, ánh sáng từ bên trong mạng lưới tinh thần huyệt đạo từ từ di chuyển theo một quy luật cố định nào đó. Giống như là đang tự chủ vận hành một loại chu thiên. Qua mỗi một chu thiên thì ánh sáng bị giữ lại một chút tại ba đại tinh thần huyệt đạo. Cứ liên tục như thế một lúc sau thì chỉ còn lại ba đại tinh thần huyệt đạo là còn phát sáng.

Lúc này, năng lượng tinh thần của môi trường xung quanh đã được bổ sung trở lại. Tất cả tinh thần huyệt đạo lại đồng thời phát sáng và năng lượng tinh thần ở xung quanh một lần nữa biến mất. Các ánh sáng lại di chuyển bên trong mạng lưới. Rồi cuối cùng là hội tụ về ba đại tinh thần huyệt đạo.

Quá trình này cứ lặp đi lặp lại. Sau mỗi một lần thì ánh sáng ở ba đại tinh thần huyệt đạo càng thêm cô đọng hơn.

Thời gian nhanh chóng trôi qua. Khoảng hơn 10 tiếng đồng hồ sau. Quá trình hấp thu năng lượng tinh thần và xúc tích ở ba đại tinh thần huyệt đạo đã dừng lại. Ba đại tinh thần huyệt đạo bây giờ chỉ phát sáng nhè nhẹ, nhưng có thể thấy năng lượng xúc tích bên trong là cực lớn. Tất cả những tinh thần huyệt đạo khác thì đã không còn phát ra chút ánh sáng nào.

Nếu chú ý thật kỹ ba đại tinh thần huyệt đạo thì có thể nhìn thấy một bóng dáng tiểu nhân như ẩn như hiện ở bên trong. Một lúc sau, ba viên cầu ánh sáng đại diện cho ba đại tinh thần huyệt đạo cũng dần dần thu nhỏ lại rồi biến mất.

Trần Minh Quân tỉnh lại!

Hắn mở mắt ra nhìn xung quanh, lấy tay xoa xoa đầu. Cảm giác là một mảnh mông lung kèm theo chút đau nhói. Điều cuối cùng mà hắn nhớ là hắn đang cố gắng khai mở ba cái ẩn huyệt. Dường như là đã sắp thành công thì hắn lâm vào bất tỉnh. Trong lúc bất tỉnh thì hắn đã có một giấc mơ. Trong mơ, ý thức của hắn không ngừng du đản bên trong một nơi ngập tràn ánh sáng. Sau cùng hắn nhìn thấy toàn bộ ánh sáng hợp lại thành ba cái quang cầu. Cuối cùng ba cái quang cầu này dung nhập vào ý thức của hắn. Lúc đó thì hắn tỉnh lại.

“Hư Linh, chuyện gì xảy ra với ta vậy?”

“Bẩm chủ nhân, tổng thể thì ta cũng không có hiểu rõ lắm. Nhưng cơ bản là ngài đã khai mở thành công toàn bộ ẩn huyệt cùng với huyệt đạo khác trên Nhâm và Đốc Mạch. Những chuyện khác xảy ra thì đã nằm ngoài hiểu biết của ta nên ta cũng không biết phải giải thích thế nào. Khi ta thử dò xét bên trong không gian linh hồn của ngài thì phát hiện chỉ còn là một mãnh mông lung. Tại đó ta chỉ nhìn thấy ba cái quang cầu. Thông thường khi tu sĩ mở ra thức hải thì mới xuất hiện tình huống như vậy. Hơn nữa bọn họ cũng chỉ có một cái quang cầu mà thôi, cũng tức là tương đương với một cái thức hải. Do vậy mà ta đoán ngài đã mở ra ba cái thức hải”

Thức hải là nội không gian của đại não. Chỉ có thể mở ra khi đạt tới Ngũ Tinh Linh Sĩ. Vì lúc đó sẽ sinh ra nguyên thần. Sau đó dùng sức mạnh của nguyên thần để khai mở nội không gian của đại não, cũng chính là thức hải. Khi đã có thức hải, thì linh hồn, ý thức và linh hồn lực đều sẽ lưu trú và tồn trữ bên trong thức hải. Cũng nhờ vậy mà có thể phòng thủ được các loại linh hồn công kích.

Trần Minh Quân nghe xong thì chỉ biết vậy chứ cũng chẳng khá hơn Hư Linh bao nhiêu. Nhưng sau đó hắn bỗng nhiên cảm thấy sâu trong ý thức của mình dường như có thêm gì đó. Cảm giác này chính là cảm giác dường như đột nhiên bạn phát hiện mình có thêm cánh tay thứ ba vậy. Nhưng cánh tay này nằm trong linh hồn của hắn.

Trần Minh Quân động ý niệm để điều khiển cổ lực lượng này. Hắn chỉ cảm thấy từ sâu bên trong linh hồn có ba cái không gian khổng lồ liên kết với nhau và không ngừng sinh ra một loại lực lượng thần bí. Lực lượng này tràn ra khỏi đầu hắn và bao trùm lấy không gian 100 mét xung quanh hắn. Trong phạm vi đó, từng hạt bụi di chuyển trong không khí hắn đều có thể trông thấy rõ ràng từ mọi góc độ.

“Hư Linh, hình như ta đã có được thần thức?”

Hư Linh nghe thì giật mình, nhưng rồi nhanh chóng phủ định

“Không thể nào, bản chất thần thức là do tinh thần lực kết hợp với linh khí mà thành. Chủ nhân còn chưa có tu luyện linh khí làm sao mà có thần thức được?”

Vấn đề Hư Linh vừa nói thì Trần Minh Quân cũng biết, nhưng quả thực hắn có thần thức mà. Trừ phi cái này không phải thần thức.

“Hư Linh, ta thực sự nói nghiêm túc. Hiện tại ta có thể phóng ra bên ngoài một loại lực lượng vô hình. Bao trùm phạm vi 100 mét xung quanh đều nằm trong sự giám sát của ta. Kể cả một hạt bụi li ti trong không khí cũng vậy.”

Hư Linh nghe xong cũng nghiêm túc cảm nhận, sau đó thì hô lên:

“Thưa chủ nhân, có điều không đúng. Nếu ngài đang thả thần thức ra ngoài. Vì sao ta lại hoàn toàn không có một chút nhận biết nào? Kể cả bên ngoài không gian châu thì ta vẫn sẽ cảm nhận được thần thức của kẻ khác. Trừ phi thần thức đối phương mạnh hơn của ta quá nhiều. Huống gì chúng ta đang ở bên trong không gian châu, mọi thứ đều dưới sự chưởng khống của ta?”

Trần Minh Quân lâm vào suy nghĩ nghiêm túc. Dường như đang cố nhớ cái gì đó. Sau đó chỉ nghe hắn nói:

“Hư Linh, ta hoài nghi ta đã khám phá ra một loại lực lượng linh hồn mới. Nó có tác dụng tương tự thần thức nhưng ở cấp bậc cao cấp hơn rất là nhiều! Hơn nữa, dường như loại lực lượng này kẻ khác không thể cảm nhận hay phát hiện ra được. Ta cũng biết tác dụng của thần thức thông qua trí nhớ của Hư tôn giả. Nhưng mà dưới sự cảm nhận của ta, loại lực lượng này phản ánh mọi thứ xung quanh rõ ràng và cụ thể hơn rất nhiều.”

Hư Linh nghe xong thì không khỏi cao hứng:

“Xin chúc mừng chủ nhân, ngài thật là một kỳ tích. Từ lúc biết ngài đến giờ làm ta cảm thấy kiến thức mà Hư tôn giả sở hữu cứ như là không chính thống. Nếu ngài hoàn thiện tất cả mọi khám phá. Biết đâu ngài sẽ tự tay sáng tạo con đường tu luyện mới hoàn toàn cho nhân tộc trong toàn bộ vũ trụ này”

Trần Minh Quân đang định nói gì thêm thì trong phạm vi kiểm soát của hắn có một con côn trùng đang bay thẳng tới chỗ của hắn. Theo phản ứng bình thường, hắn động ý nghĩ muốn chặn lại con côn trùng này. Ngay khi hắn động ý niệm thì dị biến phát sinh, con côn trùng đó lập tức bị lực lượng này của hắn cố định lại giữa hư không. Nó cứ như lâm vào một vũng bùn lầy, đang dãy dụa để thoát thân.

Thu tất cả diễn biến này vào trong đầu, Trần Minh Quân cảm thấy vô cùng hưng phấn. Hắn hướng Hư Linh rồi nói:

“Hư Linh, thấy con côn trùng đó không?”

Theo hướng ngón tay hắn chỉ, nơi đó có một con côn trùng đang không ngừng dãy dụa giữa hư không.

“Hả? Thưa chủ nhân, sao nó lại như lâm vào vũng bùn mà không ngừng dãy dụa vậy? Ta đâu có cảm thấy có ba động không gian hay linh lực nào xung quanh nó?”

Trần Minh Quân thì mỉm cười bí hiểm. Thấy như thế thì Hư Linh kinh hô:

“Chủ nhân, chẳng lẽ đây là tác dụng của loại lực lượng mà ngài vừa phát hiện ra?”

“Ha ha ha, không sai, không sai. Ta chỉ cần động ý niệm là có thể điều khiển được lực lượng này. Từ nay ta sẽ gọi nó là Niệm Lực”

“Thật là không thể tưởng tượng được. Sở hữu thứ Niệm Lực này thì chủ nhân hoàn toàn có thể bất ngờ tấn công kẻ thù một cách vô hình vô bóng. Thậm chí kẻ thù còn không thể phát giác ngài làm bằng cách nào. Thật là một lá bài tẩy hoàn hảo.”

Trần Minh Quân nghe Hư Linh nói thì không khỏi tỏ ra đắc ý. Đúng là tuổi trẻ, vẫn còn rất dễ xúc động trước hư danh. Nhưng sau đó Hư Linh cho thêm một gáo nước lạnh:

“Nhưng mà có điều, hiện tại lực lượng này của ngài có phần quá yếu đi. Chỉ một con côn trùng thôi mà còn không thể đình trụ hoàn toàn được.”

Trần Minh Quân không khỏi gật đầu đồng ý, bộ dáng đắc ý đã thu liễm đi vài phần. Hắn nhắm mắt cảm nhận thật sâu trong linh hồn một lúc rồi nói:

“Kỳ thực loại lực lượng này của ta vẫn đang tăng trưởng mỗi thời mỗi khắc. Chỉ có điều tốc độ rất là chậm. Cũng giống tốc độ gia tăng linh hồn lực vậy. Nếu chờ cả năm thì cũng chỉ tăng lên khoảng 22%. Nếu có một phương pháp tu luyện linh hồn lúc này thì hay biết mấy”

Phương pháp tu luyện linh hồn quá trân quý, nếu có người sở hữu cũng sẽ không cho ai biết. Cho nên chủ của một hành tinh như Hư Tôn Giả mà cũng không có.

Suy nghĩ một lúc thì hắn chợt vỗ đầu mình rồi mỉm cười:

“Ha ha ha, ta lại trở nên không biết hài lòng như vậy. Thử hỏi những thứ ta đã trải qua có tu sĩ nào mà không ao ước đâu. Cái gì có duyên tất nhiên sẽ đến, sao phải khổ tâm làm gì không biết.”

Nghe vậy Hư Linh không khỏi âm thầm gật đầu. Hắn cũng lo sợ tâm tính của chủ nhân sẽ bị sức mạnh và quyền lực làm cho ngày càng vặn vẹo. Chuyện đó là vô cùng không tốt cho con đường tu luyện dài lâu. Nhưng giờ thì hắn đã yên tâm. Nhìn trước mắt mà xem, chủ nhân của hắn tuy chưa đến mức gọi là trầm ổn điềm tĩnh, nhưng cũng là khá lạc quan yêu đời. Nhân tâm cũng là chính trực. Tích lũy kinh nghiệm dài lâu thì sẽ tiến bộ hơn thôi.

“Hư Linh, hiện tại người nhà của ta như thế nào rồi?”

“Bẩm chủ nhân, lần này ngày khai mở ba đại tinh thần huyệt đạo đã tạo ra động tĩnh tương đối lớn. Gần như tất cả sinh vật bên trong không gian châu này đều bị ảnh hưởng. Nhẹ nhất là đầu váng mắt hoa, nặng nhất là bất tỉnh nhân sự. Do sóng năng lượng không có tính công kích nên không ai bị thương. Chỉ có điều đám dã thú do linh trí yếu nên đều bị lâm vào hoảng loạn tạo ra cảnh tượng gà bay chó chạy lâu hơn một chút. Nhưng hiện tại tất cả đã tương đối ổn định lại rồi. Người nhà của ngài cũng đã được ta nói rõ tình huống nên cũng không có ai có vấn đề gì.”

Nghe thế thì Trần Minh Quân vừa mừng vừa lo. Hắn mừng vì cảm thấy bản thân thật là ngưu bức. Còn lo là vì nếu chuyện như vậy phát sinh ở thế giới bên ngoài thì nói không chừng sẽ làm cho toàn cầu đảo loạn.

Hắn không khỏi âm thầm quyết định về sau sẽ chỉ tu luyện bên trong không gian châu. Bởi vì cảnh tượng hắn tu luyện và một số hậu quả sau đó thực sự quá kinh thế hãi tục.

Trần Minh Quân tạm gác lại tâm tình đang bừng bừng cao hứng. Hắn tiến về Thiên Trụ Sơn hội họp cùng người nhà. Bởi vì họ đang rất lo lắng cho tình hình của hắn.

Sau đó hắn mới được biết Như Ý vậy mà đã khai mở được huyệt Khí Hải. Thậm chí cũng đã là linh thể. Tuy nhiên, nghe Hư Linh nói thì Linh Thể của Như Ý dường như khá yếu. Lần thứ 9 luyện thể thì sinh ra mầm mống. Vậy mà lần thứ 10 thì đã viên mãn cực hạn. Đừng thấy nhanh mà vui, tốc độ càng nhanh thì Linh Thể càng yếu. Nhưng dù sao cũng là linh thể, là chân chính bất tử.

Ngoài ra còn có Nguyễn Thị Lý cũng luyện thành Linh Thể ở lần luyện thể thứ 10, cấp độ so với Như Ý là tương đồng.

Chưa hết, Trần Minh Tuấn, Trần Hồng Thắm, Nguyễn Thị Lan, Nguyễn Quang Minh mặc dù tuổi đã không còn trẻ nhưng cực hạn luyện thể đều đã sinh ra một nửa mầm mống linh thể. Dù không thực sự là mầm mống linh thể nhưng cấp độ sinh mạng đã ở một đẳng cấp hoàn toàn khác.

Chỉ có cha mẹ của Trần Minh Quân và cha mẹ Như Ý cùng với mẹ vợ của Trần Minh Tuấn là hơi kém hơn một chút. Nhưng hơi kém đó là so sánh với đám tuổi trẻ ở đây. Còn nếu đem so sánh với cái gọi là tuyệt thế thiên tài ở Tử Tinh thì phải gọi là tổ sư gia. Mặc dù không hình thành một chút xíu nào mầm mống linh thể nào. Nhưng mà có thể nói là đã vô hạn tiếp cận mầm mống linh thể.

Nghe Hư Linh nói xong tình hình tu luyện của người thân thì Trần Minh Quân cũng vô cùng cao hứng. Nhưng sau đó thì lại ngây ra như phỗng. Người nhà của hắn cũng ngưu bức như vậy? Lúc này đây, hắn cũng giống như Hư Linh. Đều cùng hoài nghi nhân loại trên Địa Cầu vốn không có phải là cấp thấp.
Nhấn Mở Bình Luận