Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!
Tôi nhìn anh Louis rồi lại nhìn sang cô Ái, chuyện tình của 2 ông bà này ta cũng oanh liệt và gay cấn lắm chứ không có đùa đâu. Mà nói đúng hơn, để tán tỉnh được cô Ái nhà tôi, anh Louis cũng 'trần ai khoai củ' cả 1 năm trời. Vì bà Ái mà thiếu điều ảnh muốn khóc ròng 10 dòng sông luôn.

Tôi nghe thầy kể lại, hồi nhỏ cô Ái tinh nghịch và lắm trò lắm. Là con gái chứ khoái trèo cây trèo cành, tự hái cây hái trái trong vườn nhà ăn không. Con gái người ta đam mê búp bê với chơi bán đồ hàng các kiểu. Nhưng cô Ái nhà tôi lại thần tượng Tôn Ngộ Không, vì có thể cưỡi cân đẩu vân bay tới bay lui mà không cần đi bộ. Và nhất là, cô rất thích phim siêu nhân Gao, khoái anh 'Sói Bạc chiếu sáng' có con xe motor ngầu số dách luôn. Bởi vậy mà lớn lên, cô quyết tâm phải tự tay mua được mấy chiếc motor để cưỡi gió cho biết với người ta.

Đã thế, thuở mới học mẫu giáo, cô đã bị mời phụ huynh để mắng vốn vì cái tội: đi tham quan Thảo Cầm Viên bắt sâu bỏ vào quần bạn, bắt nạt các bạn nam trong lớp khiến các bạn sợ đi học, khoái leo bàn leo ghế rồi trèo cửa sổ...Ôi trời ơi, mặc dù hết bị phạt rồi răn đe đủ thể loại, nhưng căn bản cô con gái này, máu trong người 100 phần trăm là 1 thằng con trai. Nên ba Vũ mặc dù đã rất cứng rắn và nghiêm khắc, nhưng cũng phải đau đầu khổ não về cô con gái út ít này của mình rất nhiều. Cứ mỗi lần nhìn con gái cưng vừa đứng khoanh tay, vừa khóc, vừa lẩm bẩm: “Con hứa từ nay sẽ không làm như thế nữa”. Là trái tim người cha lại bị lỗi vài nhịp và suy nghĩ không biết phải dạy dỗ con ra sao cho đúng đây.

Còn mẹ Vy Anh, vì mong muốn con gái có đủ các yếu tố cầm, kỳ, thi, hoạ. Nên muốn cho con đi học đàn, học múa ba lê để mềm người và dẻo dai. Nhưng thực tế lại hơi phũ phàng và không được như ý muốn. Từ khi biết viết chữ, cứ mỗi dịp giáng sinh, khi anh Jack lại cầu ông già Noel cho ba mẹ luôn mạnh khoẻ, anh Jill thì ước có món đồ chơi con gái gì đó để tặng cho Nina. Còn cô Ái lại mong muốn ba mẹ có thể chấp thuận cho mình đi học võ giống 2 anh của mình. Biết ý nguyện của con, ba mẹ có ngồi hỏi dò và tâm sự với con bé, rằng tại sao con lại muốn như thế. Cô bé Ái ngày ấy đã đứng dõng dạc trả lời với ba mẹ mình: “Vì con muốn là 1 cô gái mạnh mẽ không yếu đuối. Con muốn mình có thể tự bảo vệ và lo cho bản thân của mình. Con không muốn ẻo lả giống các bạn gái cần các bạn nam khác bảo bệ đâu.”

Nghe lời trần tình của cô con gái bé bỏng, cuối cùng ba mẹ quyết định sẽ thành toàn cho ước nguyện của cô. Nhưng hướng cho con gái đi đường đúng đắn để không trái với thuần phong mỹ tục. Cho con được sống đúng với con người mà nó mong muốn vậy.

Cô gái có gương mặt thanh thoát diễm lệ như sương mai, nhưng nội tâm lại rất mạnh mẽ và nổi loạn. Cô đã trải qua những năm tháng học sinh trong sự ngưỡng mộ của các bạn nữ vì thần thái quá ngầu. Còn các bạn nam thì vừa sợ, vừa thấy tiếc cho 1 bạn gái đẹp, nhưng lại quá cứng cỏi như 1 đấng nam nhi. Khi tốt nghiệp cấp 3 và trải qua 1 năm văn ôn võ luyện, đồng thời trong người có sẵn tố chất của 1 nhà thiết kế, cô Ái đã xuất sắc trúng tuyển vào Học viện Royal College Of Art, 1 trong những học viện đào tạo thiết kế thời trang danh giá bậc nhất thế giới. Sau khi tốt nghiệp ra trường, cô bắt đầu đi thực tập và học hỏi thêm ở các hãng thời trang nổi tiếng khắp các nước. Cô mang trong mình tâm hồn tự do tự tại, muốn được đi chu du khám phá mọi nơi. Cốt là cũng đang đi tìm cảm hứng thiết kế cho chính mình.

Cứ bay nhảy muôn phương như thế, cho đến năm 25 tuổi cô mới về nước lập nghiệp. Trong vòng chưa đầy 2 năm trời, cô xuất sắc đạt được những danh hiệu thiết kế cao nhất trong nước, cũng như tự tạo 1 thương hiệu thời trang mang màu sắc và cá tính của riêng mình. Cô mơ mộng, phiêu du và nghệ sĩ như thế ấy, nhưng điều đáng ngờ là cô không hề biết yêu. Phải nói là từ nhỏ đến lớn, cô chưa từng rung động trước bất kì 1 người con trai nào cả. Dẫu mạnh mẽ và không có hứng thú với đàn ông như thế, cô cũng chẳng thuộc giới 'Les' trong cộng đồng LGBT. Chắc hay tại do không có 1 người đàn ông nào ngoài kia giống được như ba Vũ và 2 anh của mình để cho cô có thể ngưỡng mộ và phải lòng chăng?

Năm 27 tuổi, trong 1 buổi tiệc lớn và trọng đại của công ty gia đình, khi mọi người ai nấy cũng đang dùng tiệc và trò chuyện trên tầng dành cho việc tổ chức hội nghị của tòa nhà. Cô Ái vốn là người khoái cảm giác mạnh và thích leo trèo, không thích những nơi ồn ào náo nhiệt, nên đã trốn tất cả mọi người và leo lên tầng phía trên khu đang tổ chức sự kiện. Nơi có ban công tụt vào khoảng mấy mét so với sân ban công ở bên dưới. Cô ngồi thong dong ở trên đó, ngay góc lan can có khúc cột trụ rộng rãi để ngắm đường phố lung linh bên dưới, cốt là muốn tìm ý tưởng cho bộ sưu tập mới của mình. Một tay cô cầm ly rượu, tay còn lại thì chống ra sau để có thế ngồi cho vững. Hai chân cô đong đưa và mắt thì nheo lại để nhìn tất cả mọi thứ xung quanh bên dưới.

'Ting', rồi rồi, cô lòi ra được mấy cục ý tưởng rồi. Đang hí hửng loáy ngoáy 2 chân buông thõng của mình, trời xui đất khiến thế nào mà chiếc giày cao gót của cô nó bị tụt và rớt xuống sân ban công bên dưới. "Ôi thôi chết tôi rồi". Khi cô đang loay hoay giật mình thì vừa vặn lúc này, 1 CEO con lai trẻ tuổi có tiếng là tài ba nhưng cũng rất đào hoa, là khách mời đến dự buổi tiệc đang diễn ra ở tầng bên dưới. Anh ấy vừa nghe điện thoại vừa tiến ra phía ngoài ban công cho yên tĩnh để nói chuyện với người bên đầu dây kia.

'Cốp', chiếc giày định mệnh của cô Ái đúng lúc rớt thẳng xuống giữa đầu của chàng trai, khiến anh ta hơi thót mình tưởng vừa mới bị trời đánh. Thế là anh vội đưa mắt ngước cổ nhìn lên, để xem nơi mà chiếc giày kia vừa rơi xuống khiến mình muốn lủng sọ là của ai. Lúc này, anh liền trông thấy có 1 cô gái đang luống cuống ở phía trên muốn tìm đường leo xuống, miệng rối rít nói vọng xuống dưới anh rằng: " Tôi xin lỗi, xin lỗi".

Nhưng do đang mặc đầm váy dạ hội luộm thuộm, thế là cô bất cẩn trượt chân ngã lộn cổ từ lan can trên đó trong tiếng hỏi: "Hey girl! What are you... "

Chưa kịp nói hết câu, trong tích tắc thấy cô Ái bật ngửa ra và ngã nhào, đảm bảo chuyến này không liệt cũng què. Theo phản xạ nhanh nhạy của mình, anh chàng vội lao ra chụp lấy sao quả tạ đang rớt từ tầng trên xuống dưới mình và "Rầm". Tiếng động lớn phát ra khiến đội an ninh vội chạy đến, 1 số người hiếu kỳ cũng ùa ra ngoài để xem đó là tai nạn gì. Than ôi, các cụ và anh chàng con lai gánh cho cô Ái muốn còng cả lưng. Cô Ái phước lớn mạng lớn được anh ta bắt trúng kịp thời, nhưng cơ bản 1 người rớt từ độ cao như thế, người ở bên dưới đón lấy sẽ phải chịu lực tác dụng, và gánh 1 trọng lượng lớn hơn rất nhiều so với trọng lượng thực của người bị rơi. Thế là cả 2 ngã nhào xuống khoảng sân rộng và cô Ái an toàn nằm trong vòng tay của anh ta. Còn hơi hoảng sợ nhưng cô Ái cũng thở phào vì mình chưa được Tổ tiên gọi về. Nhưng còn anh chàng đã đỡ cô thì sao, vội lồm cồm ngồi dậy để xem xét tình hình của người đó để còn cảm tạ. Lúc này, giọng nói của người đàn ông liền vang lên ngay bên tai cô bằng Tiếng Việt, nhưng âm ngữ hơi lơ lớ chút xíu:

- Cô là khỉ sao? Tại sao lại leo lên đó vậy?

- Đúng thế, tôi là Tề Thiên Đại Thánh đây, anh có bị sao không?

Vừa nói, cô vừa ngồi dậy toan đỡ anh chàng con lai này lên theo mình, mấy anh an ninh cũng phụ cô đỡ lấy anh, nhưng có vẻ cánh tay của anh chàng này có vấn đề rồi. Cô tình nhân đi theo cùng dự tiệc của anh, trông thấy vậy vội chạy lại đẩy cô Ái ra, đỡ lấy anh ta mà hỏi han không ngớt bằng giọng nói dẻo quẹo của mình.

Cả gia đình cô Ái lúc này cũng vội chạy đến hỏi thăm mới biết anh Louis đây mới cứu cô út nhà mình 1 mạng. Nhất là ba Vũ, ôm trán lắc đầu khó xử với khách mời, rồi cùng anh Jack và Jill tiến đến cám ơn rối rít lẫn xin lỗi anh chàng xấu số vừa bị cô Ái rơi trúng. Cũng không quên trách mắng cô Ái đã lớn và trưởng thành rồi, tại sao lại còn nghịch ngợm và leo trèo như thế chứ.

Anh Louis nhìn cô Ái đầy thích thú, mặc dù cánh tay phải vì đỡ cô mà giờ cảm giác xương bên trong đã bị nứt hay gãy gì rồi, vì nó đang sưng vù và bầm tím bên trong lớp áo vest. Đội bảo vệ đang tính phụ cô tình nhân đỡ anh xuống sảnh rồi lên xe đến bệnh viện để khám tổng quát liền. Lúc này, anh Louis đây lại đẩy cô người tình của mình ra và kêu cô ta hãy về trước đi. Vì ai rớt trúng và gây ra tai nạn cho anh, người đó sẽ là người phải chịu trách nhiệm.

Mà biết tính cô Ái nhà tôi rồi, thân hình nữ nhân nhưng mà chí khí nam nhân mà. Nghe anh ấy vừa nhìn mình vừa nói như thế, cô liền lên tiếng ngay sau đó với giọng rất dứt khoát:

- Được, tôi sẽ chịu tất cả trách nhiệm về anh, mọi người cứ tránh ra, để tôi đỡ anh ta đi bệnh viện.

Sau đó, cô quay sang nói với ba và các anh mình:

- Con có làm có chịu, ba và các anh cứ tiếp tục buổi tiệc đi, đừng lo lắng gì về con mà khiến mọi việc gián đoạn.

Nói rồi, cô dùng thân hình mảnh mai nhưng đầy nội lực của mình đỡ lấy anh Louis và dìu anh đi. Khiến cho cô tình nhân nhìn anh lẫn cô Ái cảm thấy không cam tâm 1 xíu nào.

Cả 2 đi bên hông sảnh tiệc có đội an ninh đi theo phụ và mở cửa dùm. Anh Louis mặc dù chỉ bị thương mỗi cánh tay thôi, nhưng diễn sâu xíu để được dựa vào người đẹp. Cô gái có khuôn mặt được trang điểm kiêu kì và thần thái quá cuốn hút, chắc có mối nhân duyên đặc biệt với anh nên mới từ trên trời rơi trúng đầu anh như thế.

Khi cả 2 xuống tới sảnh và lên xe ngồi yên vị ở hàng ghế sau, tài xế bắt đầu cho xe lăn bánh. Lúc này, tâm can của anh Louis cũng muốn lăn theo cô Ái luôn rồi. Máu đào hoa tiếp tục lại nổi lên, nên được dịp anh bèn mon men làm quen:

- Cô là con gái út nhà Khổng Thành sao? Là nhà thiết kế trẻ mới nổi gần đây đang rất được săn đón và ngưỡng mộ có phải không? Chẳng hay, cô đã bao nhiêu tuổi rồi nhỉ?

Cứ ngỡ với sự đẹp trai đến rạng ngời cùng giọng nói cưa gái đổ cái 1 của mình, sẽ khiến cho cô nàng này tan chảy và rung động. Nhưng không, anh Louis đã quá xem thường về quý cô này rồi, khi cô Ái chỉ quay sang nhìn anh bằng đôi mắt hết sức dửng dưng mà đáp lại:

- Anh đã cứu tôi 1 mạng, nên tôi rất biết ơn và sẽ báo đáp hết mình như lời tôi đã hứa. Nhưng anh chỉ cần biết, tôi là Khổng Ái Ái, người vừa gây ra tai nạn cho anh là được rồi. Còn những chuyện khác liên quan đến tôi, làm ơn đừng tò mò và nhiều chuyện.
Nhấn Mở Bình Luận