Cố gắng kiềm chế cơn ho, Từ Tuyết Lộ quay sang cầu cứu Thẩm Đa: Trợ lý Thẩm, xin cứu mạng, làm ơn phiên dịch giúp tôi mảng thông tin úng nước này với.
Thế nhưng không chỉ có mình Từ Tuyết Lộ, mà ngay cả Thẩm Đa cũng ngây người không hiểu gì, lần đầu thấy gương mặt cậu ta nghiêm túc tới vậy, lại không hề có chút biểu cảm nào khác. “Anh Lục, anh là có ý gì? Tôi thật sự không thể lý giải giúp anh được.”
Vẫn là Từ Hi Du tỉnh táo, cô không hâm mộ Lục Mạc Khiên như chị gái, không hiểu anh như Thẩm Đa, đương nhiên cái nhìn cũng sẽ toàn diện hơn, khách quan hơn. “Rõ ràng thế rồi mà còn phải hỏi… Vì chị cứu anh ta, cho nên anh ta định lấy thân báo đáp đó.”
Lục Mạc Khiên vuốt vuốt cằm, suy tư một thoáng rồi gật đầu: “Có thể cho là vậy.”
Từ Tuyết Lộ dùng ánh mắt không biết biểu cảm như thế nào nhìn người đàn ông lạnh như băng trước mặt, cô là bị đâm vào ngực, chứ có phải là bị đánh vào đầu đâu, sao lại sinh ra ảo giác thế này?
Nếu như người ngồi ở kia là một người đàn ông bình thường khác thì cô có thể miễn cưỡng nhắm mắt chấp nhận, nhưng đó lại là Lục đại thần, nam thần phim ngôn tình đấy!
Ôi thôi! Sao có thể tin nổi…
Bàn về ngoại hình thì Từ Tuyết Lộ cũng không tệ, nhưng Lục Mạc Khiên là người như thế nào, có loại mỹ nữ nào mà anh chưa từng gặp qua.
Nếu là đề nghị làm người tình bí mật, hoặc cùng lắm là thú vui qua đường của anh, thì cô có thể hiểu, nhưng sự thật là anh lại gật đầu đồng ý cưới cô.
Cứ tưởng là anh sẽ cười vào mặt Từ Hi Du một trận, rồi mắng mỏ rằng: ảo tượng cũng phải biết chừng mực, ai mà ngờ anh lại tỏ thái độ ưng thuận, hơn nữa lại chính miệng thừa nhận nữa cơ!
Đúng là tin tức sét đánh giữa trời quang…
“Không phải anh đang sống chung cùng Bạch Tử Nha sao?” Từ Tuyết Lộ trong lúc bối rối chợt thốt lên.
Bạch Tử Nha và Lục Mạc Khiên từng hợp tác đóng chung trong một bộ phim đam mỹ, cũng từ sau thành công của bộ phim đó, mà hai cái tên nam chính ngày càng được rạng danh trong giới, kéo theo lưu lượng fan tăng lên vượt bậc.
Sau này lại có rất nhiều fan tích cực đẩy thuyền, còn có thánh soi ra được bằng chứng họ dùng đồ đôi, rồi đi tới kết luận họ đang sống chung nhà.
Khi ấy Từ Tuyết Lộ còn chán nản mà buông câu: trai đẹp trên đời này đều không thuộc về phụ nữ…
“Ha… ha… ha…” Thẩm Đa được pha cười nghiêng ngả.
Sắc mặt Lục Mạc Khiên lập tức đen lại, cảm giác như bầu không khí trong căn phòng cũng bị hơi thở của anh làm cho đóng băng.
Qua một lúc lâu rốt cuộc Thẩm Đa cũng nín được cười, khó khăn thốt lên: “Cô lại đi tin mấy lời đồn nhảm nhí trên mạng. Có phải cô quá ngây thơ rồi không?”
Từ Tuyết Lộ thừa nhận là cô rất hâm mộ Lục Mạc Khiên, nhưng cũng không tới mức dùng thân mình ra làm lá chắn cho anh che giấu giới tính thật, huống hồ, điều mà cô hâm mộ ở anh là tài năng và phẩm giá, chứ không phải chỉ riêng phần đẹp trai.
Vì hâm mộ anh, vì muốn thu hẹp khoảng cách với thần tượng mà cô điên cuồng học tiếng nói của nơi này, muốn được một lần đặt chân tới du lịch, chỉ đơn giản để cảm nhận thử cảm giác được thở chung dưới một bầu trời với đại thần là như thế nào?
“Sao lại không thể tin? Chẳng phải anh với nam thần cũng là một cặp sao? Người ta nói anh vì theo đuổi anh ấy cho nên mới ứng tuyển làm trợ lý cơ mà.” Ánh mắt tế nhị của cô quét tới quét lui giữa hai người đàn ông.
“Khụ… khụ… khụ…” Thẩm Đa bị doạ đến sặc nước bọt, anh ta cười tới mức đau bụng, chống đùi mới đứng dậy được. “Tiểu tổ tông của tôi ơi, sao cô có thể răm rắp tin mấy lời trên mạng đến thế chứ!”
“Không có lửa thì làm sao có khói.” Ấn đường nơi vầng trán Từ Tuyết Lộ nhăn lại, cũng đâu phải tự nhiên mà có tin đồn kia, mà mấy cảnh quay hậu trường được đoàn phim tung ta là bằng chứng sát thực nhất.
Lúc này, người ở trung tâm cơn bão cũng không nhẫn nại thêm được nữa, trực tiếp đứng dậy tiến thẳng về phía Từ Tuyết Lộ. “Thẩm Đa, anh cùng Từ nhị tiểu thư ra ngoài một chút.”
“Anh muốn làm gì?”
Lục Mạc Khiên nhàn nhã xắn tay áo lên, ánh mắt âm trầm đọng lại một mảng đen huyền bí: “Chứng minh giới tính.”
Từ Tuyết Lộ giờ đây mới nhận ra là mình đã gây nên chuyện động trời, chọc ai không chọc lại chọc phải Lục Mạc Khiên, khuôn mặt cô nhăm nhúm lại, nghiến răng nghiến lợi thốt nên mấy lời khó khăn. “Đại thần à, thực ra em cũng không có ý gì đâu! Thân là fan trung thành của anh, em đơn giản chỉ là muốn biết sự thật! Còn việc trả ơn… không cần anh lấy thân báo đáp gì cả, em chỉ cần anh kí lại cho em một chữ kí thôi!… Là được!”
Lục Mạc Khiên khẽ cúi người xuống, động tác đó giống như muốn hôn, khuôn mặt anh tú ấy đột nhiên cách cô một khoảng rất gần, mặt đối mặt, gần như trong gang tấc. “Trả lại chữ kí là điều đương nhiên, nhưng lấy thân báo đáp cũng là thật.”
Nhất thời Từ Tuyết Lộ bị doạ cho hồn bay phách tán, mặt cô vụt đỏ như đánh phấn, toàn thân tê cứng bất động.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!