Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thế Giới Của Anh Tình Yêu Của Em

Nếu tình yêu là một liều thuốc mê thì tình vụng trộm lại là một loại bùa ngải.

Bên ngoài hành lang truyền tới tiếng bước chân, rất nhanh sau đó, cánh cửa phòng phục trang mở toang, hai cô gái đồng lúc bước vào.

Từ Tuyết Lộ hốt hoảng đứng phắt dậy, tách mình ra khỏi Lục Mạc Khiên, để không bị nghi ngờ, cô trừng mắt nhìn anh quát lớn: “Anh đừng tưởng mình là nam thần mà muốn nói gì cũng được, nam thần cũng là người, biên kịch cũng là người, anh đừng có tưởng mình khác đồng loại chứ!”

“Nói tiếng người đi, đừng như chó sủa thế!” Mi tâm Lục Mạc Khiên nhiu lại, gương mặt anh lập tức thiết lập lại dáng vẻ lạnh lùng thường ngày.

Lời nói của anh như sét đánh giữa trời quang, oang một tiếng, sắc mặt cô lập tức đen lại, nghiến răng nghiến lợi nén cơn tức vào lòng. Anh lại dám độc ác buông ra những lời đó sao? Thật khiến cô tức chết mà!

Hai cô gái tổ phục trang thấy vậy bèn chạy tới kéo tay Từ Tuyết Lộ lại. “Chị Từ, đừng nóng, dù sao đại thần cũng không có ác ý đâu!”

Lục Mạc Khiên trực tiếp đứng dậy, liếc cái nhìn sắc bèn về phía Từ Tuyết Lộ, cong khoé môi nở nụ cười ẩn ý, một giây sau, ánh mắt anh lập tức chuyển dời sang hai cô gái kia. “Đúng là chỉ có người đẹp mới hiểu ý tứ của tôi!”

Đại thần… không ngờ anh lại có mặt này nữa!

Ôi thôi! Còn đâu nam soái ca lạnh lùng nữa chứ!

Trái tim hai cô gái kia thình thịch thình thịch như sóng vỗ. Trong lòng hỗn loạn như vừa có cơn mưa bom bão đạn lướt qua.

——————————————-

Chập choạng tối, Từ Tuyết Lộ nhận được tin nhắn, người gửi tới lại là Lục Mạc Khiên. “Tới khách sạn Thiên Quy Hồi gặp anh. Phòng 402.”

Đọc xong tin nhắn, cô không ngừng thắc mắc, tại sao anh lại hẹn mình ở khách sạn? Từ trước tới nay vẫn luôn là anh tự tìm tới gặp cô cơ mà?

Chẳng lẽ anh đã gặp phải chuyện gì rồi sao?

Cô thử gọi lại thì anh đã tắt máy. Không kịp suy nghĩ, Từ Tuyết Lộ lập tức bắt taxi tới điểm hẹn.

Lòng như lửa đốt, cô tức tốc chạy lên phòng 402, tay cầm chặt then cài, mở cửa lao vội vào trong. “Mạc Khiên… Mạc Khiên…”

Xuất hiện ở trong phòng là một người đàn ông lạ, ánh mắt hắn nhìn cô như muốn ăn sống nuốt tươi, đôi mày rậm nhấp nhô tựa dãy núi xa xăm mờ ảo, khiến người đối diện không khỏi sợ hãi.

“Xin lỗi, tôi đi nhầm phòng…” Từ Tuyết Lộ bối rối quay lưng, cả người cô toát mồ hôi lạnh, một giây sau, thân ảnh cao lớn kia như hổ đói vồ vập về phía cô, ôm chặt thân thể cô, khiến cô không thể nào rục rịch được. Lòng mơ hồ trồi lên dự cảm xấu, thân thể cô lạnh như băng. “Buông ra… buông tôi ra…”

“Hôm nay vui vẻ với anh đi, anh hứa sẽ giúp em nếm trải mùi đời cực lạc.” Ánh mắt săn đuổi của hắn khiến cô kinh sợ, khi hắn nhìn cô, đôi bờ mi không rời không chớp, cô tựa như viên ngọc lấp lánh mang lại cảm giác dịu dàng, lẳng lặng phát sáng làm cho hắn không nhịn được liền muốn lại gần.

Từ Tuyết Lộ cau mày, cô linh cảm được điều tồi tệ sắp xảy đến, nhân lúc hắn buông lỏng phòng vệ, cô liền hung hăng cắn lên tay hắn, một giây kế tiếp hắn kêu đau, cô vừa được tự do bèn cong cẳng bỏ chạy.

“Rượu mời không uống lại cứ thích uống rượu phạt sao? Đáng chết!” Sắc mặt hắn đen xạm lại, thần tốc lao tới cửa, hung bạo bế cơ thể cô lên, vứt bên giường. Thân ảnh cao lớn của hắn đè ép lên dáng người mảnh khảnh, khiến cô không thể nào thở nổi, hắn bắt đầu cởi đi lớp áo sơ mi hoa lá trên người mình, vứt xuống sàn, ánh mắt loé lên tia chiếm hữu cao độ, khoé môi nhếch lên nụ cười thoả mãn.

“Có ai không? Cứu tôi với!” Từ Tuyết Lộ kêu gào trong vô vọng, xung quanh bốn phía đều chỉ vọng lại giọng nói của cô, căn phòng này cách âm thực sự rất tốt.

“Cho dù em có gào khản cổ cũng không ai nghe thấy đâu! Chi bằng giữ sức lát nữa phục vụ anh.” Thanh âm lạnh lẽo như luồng băng chạy thẳng vào lòng cô, khiến cả người cô âm lãnh, một nhoáng sau, hắn như sư tử dũng mãnh lao về phía cô, cưỡng chế cả người cô, điên loạn muốn bức ép cô làm mồi cho hắn.

Vào thời khắc cô tuyệt vọng nhất, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.

Hắn dừng mọi hoạt động lại, nói vọng ra: “Ai thế?”

“Tôi là phục vụ. Tôi mang quà tặng tới cho ngài.” Tiếng nói nam tính truyền từ ngoài vào.

“Không cần…” Hắn lạnh lùng cự tuyệt, tiếp tục có ý định muốn cấu xé thân thể cô.

“Chỉ cần hai phút thôi! Tôi sẽ không làm phiền ngài lâu đâu!” Tiếng gõ cửa vẫn không ngừng vang lên, nghe như gấp gáp, có lẽ hắn chưa mở cửa thì người ấy nhất định sẽ không rời đi.

Hắn tức muốn điên người, hung hăng ra mở cửa, cạch lên một tiếng, người bên ngoài lập tức đạp cửa vào, ngay lúc đó, thân thể kiện tráng của hắn liền văng ra đất.

Lục Mạc Khiên tất tả chạy tới bên giường, cởi áo vest khoác lên người Từ Tuyết Lộ, nhẹ nhàng ôm cô sà vào lòng. “Em không sao chứ? Hắn có làm gì em không?”

Cả người Từ Tuyết Lộ lập tức mềm nhũn ra, cô yếu đuối bật khóc nức nở, tiếng khóc như xé toạc cõi lòng người nghe, tiếng khóc chứa đầy oán thán. Chỉ cần anh tới chậm một bước nữa thôi là cô coi như xong đời! “Cuối cùng anh cũng tới rồi…”

Ánh mắt Lục Mạc Khiên lập tức tối sầm lại, anh nhẹ buông cô ra, khí thế bước tới gần người đàn ông đang bò choài giữa đất, hung hăng túm lấy cổ áo hắn, xách nổi người hắn lên, vung bàn tay thành nắm đấm, liên tục đấm lên mặt hắn, những cú đấm chắc nịch thện tới, khiến gương mặt anh tú của hắn nhuốm đầy vết bầm tím.

“Người của tao mày cũng dám động sao? Chết đi…”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận