Cùng là tầng mười, ở trong một căn phòng khác. Hai người đàn ông ngồi trên ghế sô pha đối diện nhau. Một người mặc nguyên cây vest trắng thanh lịch, nho nhã, khí chất thư sinh, lành hiền. Người còn lại gương mặt mang sẹo, làn da thô ráp. Nom gã vô cùng xấu xí, lưng gã còng xuống, thân hình gầy guộc, mặc dầu trên người khoác một chiếc áo sơ mi trắng, thế nhưng dáng người của gã thực sự đã phá vỡ cảm quan của chiếc áo sơ mi đẹp đẽ này.
Thư sinh vest trắng cầm trong tay hai tập hồ sơ, nhấp một ngụm trà ở trên bàn, đối diện với gã xấu nam trước mặt, nhạt giọng hỏi: "Cô ta vẫn chưa tới?"
"Tôi đã báo giờ trước cho em ấy..." Xấu nam nhíu mày, mặt gã xấu, dáng người xấu, đến cả giọng nói gã cũng thật khó nghe: "Mẫu Đơn từ trước tới nay luôn là đứa nhỏ đúng giờ. Không biết trên đường tới đây có gặp phải chuyện gì xui rủi không?"
Ngay khi gã vừa dứt lời, cửa phòng mở tung, một người con gái xinh đẹp tuyệt trần đi vào. Nhìn thấy anh trai Họa Quỷ ngồi trên ghế, cô liền to miệng khóc ăn vạ: "Anh ơi...Hu hu hu...Đáng ghét, đáng ghét!!! Vừa nãy ngay ở tầng mười này có tên yêu quái bắt nạt em. Hắn rất đáng sợ! Em muốn giết hắn!"
Mẫu Đơn đứng trước người ngoài là dáng vẻ ngang ngược chanh chua đáng ghét, đứng trước anh trai lại là bộ dạng hay ăn vạ nũng nịu. Không trách được, cô chính là bị anh trai mình dạy dỗ thành đứa trẻ hư đốn, điêu ngoa tùy hứng. Mặc dù là hoa mẫu đơn cao quý, vạn hoa chi vương, thì tính cách của cô lại khiến toàn bộ Mộc giới chán ghét. Lịch kiếp xuống phàm trần, cô vẫn không chịu thay đổi, vì anh trai luôn luôn ở đây, Mẫu Đơn chính là lười thay đổi.
Quả nhiên, Họa Quỷ nghe em gái khóc lóc, tim liền đau, gương mặt thoáng qua vẻ âm trầm. Bảo bảo của gã, là ai dám bắt nạt? Nhưng gã không thể giết người ở Nhân giới. Mẫu Đơn ngồi cạnh gã, Họa Quỷ đành dịu dàng xoa đầu cô, giọng nam thô an ủi: "Mẫu Đơn ngoan, tí nữa chúng ta đi đánh tên khốn chết tiệt đó! Muốn treo lên đánh hay cầm gậy đánh đều tùy em."
Nghe giọng điệu cưng chiều đó đi, so với Phó Viễn Hành, Họa Quỷ mới chân chính là một tên yêu quái, gã thậm chí còn dưỡng thành một cô em gái tính tình yêu quái. Hai anh em nhà này đều là yêu quái.
Thư sinh vest trắng tằng hắng ho một tiếng nhẹ, tìm về sự tồn tại cho bản thân: "Cô cuối cùng cũng tới rồi. Tôi có một số vấn đề muốn phổ cập cho hai người về thế giới này."
"Anh là..." Mẫu Đơn đang dùng tay áo của anh trai chùi chùi nước mắt, thấy một người lạ khác trong phòng, liền nhíu mày hỏi.
"À, tôi quên chưa giới thiệu. Tôi là trợ lý của Hoa vương, Diệp Thảo. Cô cứ gọi tôi là Diệp tiên sinh." Diệp Thảo giơ ngón tay đẩy gọng kính vàng, đưa cho một nam một nữ đối diện mỗi người một tập hồ sơ, mặt mày tuấn tú, ôn nhã mỉm cười: "Mẫu Đơn tiểu thư, Họa Quỷ tiên sinh, đây là kịch bản sắm vai của hai người. Hoa vương ra lệnh, cả hai người phải nếm trải toàn bộ bi kịch và nỗi đau của nhân vật. Dù cho nhân vật trong kịch bản từng gây ra tội ác tày trời, giết người phóng hỏa rồi cuối cùng phải gánh chịu một cái chết thê thảm. Hai người nhất định phải lặp lại chính xác toàn bộ những điều đó, không được phép thay đổi dù chỉ là một chi tiết nhỏ."
"Dễ vậy sao?"
Họa Quỷ cầm tập hồ sơ, cúi đầu nín thinh, Mẫu Đơn thì lại hoài nghi nhíu mày đẹp, nước mắt vẫn còn thấm ướt làn mi cong. Diệp Thảo bị ánh mắt cô nhìn chằm chằm, mặt không đỏ tim không đập, song hắn không thể không công nhận, hắn đã gặp qua rất nhiều đại mỹ nhân, và Mẫu Đơn tiên đúng là đẹp hơn vô số hoa tiên khác trên Mộc giới. Đáng tiếc, Mẫu Đơn tiên là hoa tiên, nhưng cô ta không phải là một bông hoa chân chính.
Diệp Thảo mặt không đổi sắc đáp lời: "Dễ hay không? Tại hạ thực lòng không dự đoán trước. Chỉ khi nào hai vị tự mình nếm trải nỗi đau của nhân vật sẽ hiểu."
Hắn không trả lời đúng ý mình, Mẫu Đơn cũng chẳng thèm đáp lời hắn. Diệp Thảo tiếp tục vấn đề: "Hai vị, Hoa vương còn đưa ra bốn điều kiện để có thể thành công."
"Bốn điều kiện gì?" Họa Quỷ khàn giọng hỏi vặn lại.
"Bốn điều kiện này." Diệp Thảo bắt đầu liệt kê ra từng cái: "Cái thứ nhất, không được phép giết người ở Nhân giới. Sát sinh mạng người là phạm vào đại kị. Cái thứ hai, không được phép chìm trong hoan lạc nam nữ, sắc dục chưa bao giờ là một điều tốt. Thứ ba, sau khi nhiệm vụ hoàn thành, hai vị phải chết cùng một lúc mới quay về được. Cuối cùng, hai vị không được để người khác nhận ra thân phận của hai vị. Điều này có thể gây nên sự chú ý đối với Thiên Đạo."
Ba cái đầu còn dễ hiểu, nhưng cái cuối cùng là sao chứ?
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!