Phó tiên sinh vừa đi được mười phút, Mẫu Đơn nghe ngóng bên ngoài, sau khi xác định xe ô tô của anh ta đã rời khỏi chung cư, cô mới quay vào nhà.
Đầu tiên, vào phòng tắm, đánh răng trước đã, đánh sạch sẽ thơm tho cái miệng nhỏ vào. Có quỷ mới biết lúc cô hôn tên xấu trai đó, cô cảm thấy buồn nôn thế nào.
Sau đó, ra phòng bếp, lấy bình xịt khử trùng, xịt khắp ngóc ngách trong phòng, đặc biệt là những nơi đã bị Phó Viễn Hành đã đụng qua, chà, mấy vị trí ấy cần phải khử trùng nhiều thêm mới sạch sẽ nổi. Xịt khử trùng xong xuôi, Mẫu Đơn mở tung cửa sổ với cửa ban công ra, căn hộ của cô nằm ở tầng mười bảy, gió đông ùa vào, thổi bay mùi khử trùng nồng nặc.
"Ôi, các cục cưng của chị..." Mẫu Đơn đặt một vài chậu hoa mẫu đơn từ ban công vào nhà, để lên bàn trong phòng khách. Mấy chậu cây này, mẫu đơn đỏ, mẫu đơn tím, mẫu đơn vàng, mẫu đơn xanh, mẫu đơn trắng, tất cả đều trổ hoa lung linh rực rỡ giữa tiết trời đông giá. Mẫu Đơn truyền ít linh khí cho mấy chậu hoa nhỏ, ôm bọn nhỏ vào lòng: "Ngoài kia lạnh lắm phải không? Hãy để chị sưởi ấm cho các cưng."
Cô vừa độc thoại, vừa vuốt ve cái lá của một chậu cây mẫu đơn vàng, lắc đầu bi ai: "Ôi, lá cưng lạnh quá, đều tại tên yêu quái Phó Viễn Hành này, nếu gã cút đi sớm thì bọn cưng sẽ không phải chịu khổ vậy nữa."
Ban ngày, cô thường đem tiểu mẫu đơn ra ngoài ban công, cho chúng tắm nắng, mặc dù mùa đông thường không có nắng. Còn ban đêm mang chúng vào phòng ngủ ngủ cùng. Ai dè đêm nay Hoàng đế Phó Viễn Hành đột ngột giá lâm, cực chẳng đã, Mẫu Đơn đành cho bọn nhỏ chịu khổ ở ngoài. Ôi, mỗi tiểu mẫu đơn đối với cô đều là một sinh mệnh mà!
...
Đắp mặt nạ, ngâm mình trong bồn tắm rải đầy hương hoa, Mẫu Đơn vươn tay bên bệ thành bồn tắm, kiêu kì rót cho mình một li rượu vang đỏ. Cô không thích uống rượu, nhưng vang đỏ trông có vẻ rất quyền lực, rất sang chảnh, hợp với Mẫu Đơn là cô, cô liền thích nó.
Đương lúc ngồi nhâm nhi li rượu xem phim Hàn Quốc với một phân cảnh đầy kịch tính, chuông điện thoại liền kêu.
Mẫu Đơn mất hứng nghe máy: "Anh, anh không nên gọi điện lúc này, em đang xem phim, nam chính vừa lái xe đâm chết mẹ nữ chính mà! Anh khiến em tụt cảm xúc rồi đó!"
"Giờ còn chưa đi ngủ?"
"Em vừa tiễn tên quỷ xấu trai kia về xong."
Họa Quỷ biết là Phó Viễn Hành tới nhà cô rồi, buổi tiệc đóng máy tối nay gã cũng tới đó. Gã đỗ xe ở ngoài đợi để đón em gái về, nhưng nam chính đã đến trước. Gã hè hè giọng hỏi: "Phó Viễn Hành có làm gì em không?"
"Còn làm gì nữa? Em còn thu được một món hời lớn từ gã là đằng khác, mai em kể cho anh." Mẫu Đơn hưng phấn mỉm cười, rồi bỗng dưng, như vừa sực nhớ ra một điều nào đó, cô nhanh nhảu hỏi Họa Quỷ: "Anh, chuyện là thế này..."
Đoạn, cô kể cho gã nghe sự kì lạ trong cuộc đối thoại tối nay của cô với Phó Viễn Hành, miệng cô khi ấy dường đã không còn nghe theo lời cô nữa. Đối với sự ba chấm của Mẫu Đơn, Họa Quỷ chỉ dịu dàng nhẹ nhàng giải thích cho em gái.
"Diệp tiên sinh từng nói qua, mọi chi tiết về kịch bản không được thay đổi. Em nhất định phải đi thử vai nữ chính của bộ phim đó, thử vai diễn thật dở, để còn làm nổi bật vầng sáng của Tô Y Nhiên nữa. Đây là một tình tiết có trong nguyên tác, cả anh và em đều không thể thay được. Anh đoán, nếu em có ý định tự tiện đổi tình tiết, thân thể em sẽ không nghe theo khống chế của em. Mẫu Đơn, em đừng quên, chúng ta bây giờ đang đóng vai nhân vật, sắm vai phải sắm trọn vai, nghe không?"
"Dạ." Mẫu Đơn chớp mắt, ngoan ngoãn đáp.
"Được rồi." Người bên đầu dây thở dài một hơi: "Em còn nhớ lịch trình ngày mai của em là phải làm gì không?"
Thân là anh trai kiêm quản lí của cô, gã nghĩ gã phải nhắc nhở cho cô đôi chút về công việc của một diễn viên. Không thì cô sẽ thức cả đêm cày phim mất.
"Mẫu Đơn, bộ phim đầu tiên của em đã đóng máy. Thế nhưng bộ "Kì án hồ sơ máu", vai diễn của em trong đấy còn chưa kết thúc đâu."
Gã không nhắc thì thôi, nhắc đến Mẫu Đơn liền thấy mệt.
"Em nhớ rồi. Anh cũng đi ngủ đi. À quên mất anh ơi..."
"Sao thế?"
"Bình xịt khử trùng trong tủ sắp hết rồi."
"Mai anh kêu người đến giao cho em một thùng."
"Vâng, cảm ơn anh, moa moa." Quả là anh trai vẫn thương cô nhất.
Mẫu Đơn hí hửng tháo mặt nạ, chúc Họa Quỷ ngủ ngon một câu rồi tắt máy, tắt phim, uống nốt ngụm rượu vang, rời khỏi bồn tắm rải hoa hồng.
Ai, mai coi bộ vẫn là một ngày bận rộn đây! Mong mai nam chính mau biến đi nghe ngóng tin tức nữ chính của anh ta đi, đừng có lắc lư trước mặt cô nữa, diễn kịch trước mặt Phó tiên sinh thực sự rất khiến cô mệt mỏi đấy.
...
Như mọi ngày, công ty Phó thị vẫn chìm trong cái không khí bận rộn đến xây xẩm mặt mày. Trên cao tầng Phó thị, văn phòng tổng giám đốc, Phó Viễn Hành mệt mỏi tháo lỏng cà vạt, cả người ngồi dựa vào ghế.
Cửa phòng tự nhiên vang lên tiếng gõ.
Người đàn ông nhướn đôi mắt sắc bén, môi mỏng nhếch lên: "Vào đi."
Người đi vào là trợ lí Hà. Trợ lí Hà tới bên cúi người chào sếp, đến bên bàn làm việc của Phó Viễn Hành: "Phó tổng, đây là lịch trình buổi chiều. Chiều nay Chu tiên sinh mời ngài tham dự tiệc mừng thọ của Chu lão gia , ngài có đi không ạ?"
"Đi."
"Dạ vâng. Để tôi báo lại với bên Chu tiên sinh."
"Ngu tiểu thư chiều hôm nay thế nào?" Đối với những cô tình nhân được mình bao nuôi, xưng hô của Phó Viễn Hành phải nói là thập phần xa cách. Cũng giống như kiểu xưng hô cung kính "Phó tiên sinh" của Mẫu Đơn, anh ta sẽ hay gọi cô là "Ngu tiểu thư" vậy.
"Dạ, lịch trình cô Ngu cả ngày hôm nay là diễn ở phim trường "Kì án hồ sơ máu"."
"Ừm..."Kì án hồ sơ máu"...Tôi nhớ không nhầm tôi không có đầu tư cho bộ phim này thì phải?" Phó Viễn Hành suy tư.
"Thưa ông chủ, có lẽ bộ phim này là do bên công ty sắp xếp." Trợ lí Hà ngạc nhiên, xác thực cũng không hiểu nguyên do vì sao cô Ngu không mời gọi ông chủ đầu tư bộ phim này. Nếu ông chủ đổ thêm tiền vào bộ phim cô diễn, không phải địa vị của cô trong đoàn phim cũng sẽ được xem trọng hơn sao? Tác phẩm cô diễn cũng sẽ trở nên xuất sắc thêm nhiều nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!