Chiều đến quản gia lên lầu gỗ cửa phòng của Mặc Tử Kỳ và Hứa Tiểu Mai để thông báo và bảo họ xuống ăn cơm.
Sau khi quản gia thông báo xong thì đi xuống, trong phòng Mặc Tử Kỳ đã thức dậy trước rồi mới gọi Hứa Tiểu Mai và hai đứa trẻ dậy, tiếp đó họ cùng nhau đi vệ sinh cá nhân thay đồ rồi mới xuống bếp để ăn cơm cùng mọi ngườì.
Trên bàn ăn ai nấy đều vui vẻ nói chuyện ăn uống còn Mặc Tử Kỳ thì tay luôn liên tục bóc vỏ tôm cho vào bát của Hứa Tiểu Mai và hai đứa trẻ, cô thấy anh nãy giờ chưa ăn được gì cả nên nói nhỏ vào tai anh:" anh ăn đi em tự làm được mà.
Anh nhìn cô cười một cái rồi nói lại:"từ nay anh sẽ chăm sóc mẹ con em,em chỉ cần hạnh phúc vui vẻ là được.
Hứa Tiểu Mai lại nói:" những việc này em có thể tự làm được mà.
Mặc Tử Kỳ nói:" không được sẽ làm dơ tay em đó, em chỉ cần ngồi ăn thôi đừng lo cho anh.
Hứa Tiểu Mai cũng đành bó tay với anh luôn.
Thấy anh và cô cứ thì thầm to nhỏ như thế thì Mặc phu nhân mẹ của anh lên tiếng:" Tiểu Mai con cứ ăn đi mặc kệ tên tiểu tử đó đi.
Hứa Tiểu Mai định nói gì đó thì Mặc Tử Kỳ nói:" mẹ có con dâu là quên con trai mẹ rồi phải không?
Mặc phu nhân nói:" đúng vậy đó, giờ tôi chỉ quan tâm con dâu và cháu nội thôi còn anh tôi mặc kệ.
Mặc Tử Kỳ nghe mẹ mình nói vậy chỉ thở dài rồi quay qua nói với cô:" em thấy mẹ anh thiên vị chưa.
Hứa Tiểu Mai chỉ biết cười chứ không nói lời nào cả.
Hứa phu nhân mẹ của Hứa Tiểu Mai thấy thế cũng góp ý nói:" chị Mặc à dù gì Tử Kỳ cũng là con ruột của chị và cũng là con rể của Hứa gia nên chúng ta đừng thiên vị cho Tiểu Mai mà bỏ rơi Tử Kỳ nha.
Mặc Phu nhân lại nói:" chị Hứa à chúng ta nên dạy cho tên tiểu tử kia một bài học để sau này đừng có mà ức hiếp Tiểu Mai nhà chúng ta nữa.
Mặc Tử Kỳ nghe mẹ mình nói thế thì đáp lời lại:" vợ con con thương còn không hết sau dám ức hiếp cô ấy chứ đúng không vợ.
Hứa Tiểu Mai gật đầu chứ không nói, mọi người lại tiếp tục ăn uống không nói chuyện gì nữa cứ như thế bữa cơm gia đình trôi qua nhanh chóng,sau khi ăn cơm xong cả gia đình của cô và anh đều ra phòng khách ngồi xem tivi ăn trái cây tráng miệng và nói chuyện phím, đang nói chuyện thì điện thoại của cô và anh cùng vang lên thế là cả hai đi nghe máy,sau khi nghe máy xong thì cả hai quay vào và xin phép ba mẹ để đi gặp bạn,hai đứa trẻ thấy baba và mami nhà mình sắp đi thì tụt xuống ghế chạy qua ôm họ rồi bé cục bông nói với cô là:" mami đừng bỏ con lại mà cho con đi theo với.
Hứa Tiểu Mai ôm cục bông rồi nói:" con ở nhà với ông bà đi mami đi gặp bạn rồi mami sẽ về mà.
Cục bông lắc đầu ôm chặt cô hơn vừa khóc vừa nói:" con muốn ở bên cạnh mami à huhu.
Mặc Tử Kỳ cũng không khá là bao anh bị bé ken ôm lấy sau đó anh mới cuối đầu xuống hỏi con trai mình:" con trai con như vậy là sao?
Bé ken trả lời:" con cũng giống như em gái muốn đi cùng baba và mami, gì con thấy dạo này baba và mami không thương tụi con nữa hay bỏ rơi tụi con cho ông bà chăm sóc.
Mặc Tử Kỳ nói:"baba và mami vẫn thương tụi con mà, để con ở với ông bà gì baba và mami trong thời gian này bận rộn nhiều công việc quá nên phải nhờ đến ông bà chăm sóc tụi con chứ baba và mami thương hai bảo bối nhất đó.
Bé Ken nói:" vậy thì giờ baba và mami cho tụi con đi theo hai người đi.
Anh nhìn cô cô cũng nhìn anh rồi cô gật đầu với anh.
Thấy cô gật đầu anh mới quay qua nói với hai đứa trẻ là:" giờ baba hỏi lại là hai con muốn đi theo baba và mami gặp bạn của baba và mami phải không?
Hai đứa trẻ gật đầu rồi nói:" đúng vậy ạ!
Mặc Tử Kỳ nói:" vậy được rồi hai đứa đi theo quản gia lên thay đồ đi rồi chúng ta sẽ đi cùng nhau.
Hai đứa trẻ nhảy cẩn lên nói:" hoan hô baba và mami." rồi chúng cùng nhau chạy lên lầu vừa đi vừa nói (được đi chơi cùng baba và mami rồi vui quá.)
Quản gia đi theo phía sau chỉ biết lắc đầu cười hai bé mà thôi.
Thấy hai con vui như thế anh và cô cũng nhìn nhau cười rồi cô cũng đi lên lầu giúp quản gia thay đồ cho hai đứa trẻ.
Sau khi thay đồ xong xuôi thì cả gia đình cô mới xin phép ba mẹ hai bên đi gặp bạn.
Trên đường đến nơi hẹn thì bé ken hỏi:" baba bạn của baba con có biết không?
Mặc Tử Kỳ nói:" con chưa gặp họ bao giờ cả.
Bé ken lại nói:" chưa gặp nên giờ con muốn gặp đó để sau này khỏi phải bỡ ngỡ .
Mặc Tử Kỳ nghe con trai nói vậy anh chỉ biết lắc đầu cười chứ không nói gì với con trai nữa mà quay qua hỏi cô:" họ hẹn chúng ta ở bar W nhưng giờ có hai đứa trẻ ở đây em gọi bảo họ đến nhà hàng Mộng Minh hoặc nhà hàng Following chúng ta sẽ gặp nhau ở đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!