Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Theo Đuổi Mẹ Xin Xếp Hàng

“ Anh câm miệng!”

Tân Mạc Ngôn từ trên ghế bật dậy, suýt chút nữa thì vung nắm đấm đập vào sau gáy Lạc Chính Lâm

May mà anh chỉ hơi nhấc người dậy rồi lại ngồi thẳng người, dùy trì khoảng cách nên có.

“ Hân Vũ, đều trách anh…nếu không phải vì anh, em và Thư Nha sẽ không gặp phải tai nạn xe lần này.” Lạc Chính Lâm không đếm xỉa tới cử chỉ của Tân Mạc Ngôn, trong lời nói ra đều là sự hối hận và tự trách.

Mạt Hiểu Mặc lắc đầu: “ Kiếp nạn trong cuộc đời mỗi con người đều đã được định sẵn, không ai có thể tránh được, anh không cần nhận lấy hết mọi thứ về mình.”

“ Có lẽ, đây gọi là đại nạn không chết ắt có hậu phúc(*)?” Thiên Hân Vũ bỗng nhiên nghĩ tới một câu nói người xưa để lại, lẩm nhẩm đọc ra.

(*) Ý nói gặp tai nạn lớn không chết thì sau này ắt sẽ gặp máy mắn hạnh phúc.

Nụ cười trên mặt Lạc Chính Lâm cuối cùng cũng xuất hiện, anh ấy thở dài nhẹ một cái, ánh mắt dịu dàng.

“ Em bình an vô sự, thì anh có thể yên tâm quay về rồi.”

“ Còn vất vả cho anh qua lại một chuyến rồi… lần này, còn đi Pháp không?” Mạt Hiểu Mặc nhỏ giọng hỏi.

Lạc Chính Lâm gật gật đầu: “ Giải quyết xong chuyện trong nhà, anh sẽ về Pháp.”

Lời anh ấy không phải là đi Pháp, mà là về Pháp, Thiên Hân Vũ chú ý tới chi tiết này rồi.

“ Ở lại trong nước không tốt sao?”

“ Ở lại đương nhiên là tốt, nhưng em và Thư Nha đã có gia đình riêng rồi.” Giọng Lạc Chính Lâm hơi có chút thất vọng.

“ Hạo Bắc…” Thiên Hân Vũ cảm thấy yết hầu bị nghẹn lại một cảm giác ngột ngạt.

“ Khụ khụ khụ “ Tân Mạc Ngôn ngồi bên cửa sổ bổng nhiên cố tình ho khan, gãi gãi phía sau gáy nhìn ra ngoài cửa sổ.

“ Em và Thư Nha đều coi như như người thân…” Thiên Hân Vũ thu lại ánh nhìn trên người Tân Đăng, giọng dứt khoát nói với Lạc Chính Lâm.

“ Trước khi em chưa thay đổi ý định muốn xem anh như người thân, anh sẽ không , anh sẽ không về nước sinh sống làm việc đâu.”

Lạc Chính Lâm cười cười, thân mật xoa xoa đỉnh đầu Thiên Hân Vũ, đứng dậy từ trên chỗ ngồi.

“ Hạo Bắc.” Thiên Hân Vũ bỗng kéo tay anh lại, hành động như vậy lọt vào trong mắt của Tân Mạc Ngôn, làm anh vội vàng ho khan lên cố gắng phá hỏng bầu không khí.

“Em muốn nói gì?” Lạc Chính Lâm không hề bị ảnh hưởng bởi Tân Mạc Ngôn, tình cảm nồng nàn nhìn Thiên Hân Vũ.

“ Kiếp sau, vào độ tuổi tốt nhất em nhất định sẽ đi tìm anh .” Giọng nói hơi yếu ớt hiện rõ sự kiên định không dễ dàng lay động.

“ Khụ khụ khụ khụ khụ!” Tân Mạc Ngôn tức đến đau tức cả gan, chỉ có thể tiếp tục ho lớn.

Lạc Chính Lâm cười cười, đặt nhẹ một nụ hôn lên mu bàn tay Mạt Hiểu Mặc: “ Ngọn nguồn hạnh phúc kiếp này của em, kiếp sau sẽ không để em tùy tiện cho đi .”

Lạc Chính Lâm không níu lại thêm , cho tới tận khi kéo mở cánh cửa phòng rời đi, anh mới quay đầu lại nhìn chăm chăm vào Tân Mạc Ngôn.

Ánh mắt đó, chứa đựng quá nhiều những tình cảm phức tạp.

Còn có khẩn cầu, khẩn cầu nhất định hãy chăm sóc tốt cho Thiên Hân Vũ và Thư Nha.

Hai người không có giao tiếp về mặt ngôn ngữ, nhưng Tân Mạc Ngôn hiểu được ánh mắt của Lạc Chính Lâm, anh gật gật đầu, biểu đạt quyết tâm của bản thân.

Lạc Chính Lâm vừa mới đi, Tân Lam Nguyệt liền gõ mở cửa phòng bệnh, bước vào trong.

“ Chị dâu! Có thể nhìn thấy chị còn sống thật vui quá!” Tân Lam Nguyệt tùy tiện ngồi lên ghế, tiện tay cầm bó hoa tươi trên bàn lên ngửi ngửi.

“ Ăn nói kiểu gì thế!” Tân Mạc Ngôn nhớ lại bản thân đã lầm tưởng Thiên Hân Vũ là thi thể chỉ còn một nửa dưới lớp vải trắng đó trong lòng liền cảm thấy hoảng sợ, giờ nghe thấy lời Tân Lam Nguyệt nói mặt tối sầm đi vài phần.

“ Tân Lam Nguyệt không có ác ý…” Thiên Hân Vũ không cảm thấy lời của Tân Lam Nguyệt khó nghe.

“ Đúng đấy!” Tân Lam Nguyệt đắc ý nhướn nhướn mày .

“ Có tin tôi đánh cậu không?” Tân Mạc Ngôn trừng mắt với cậu ấy.

“ .” Tân Lam Nguyệt nhún nhún vai, co rụt lại bên cạnh người Thiên Hân Vũ

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận