Vô Thường tự trước kia, bây giờ đã hóa thành phế tích, chiến tranh khiến tiên môn diệt vong, năm tháng lại gột rửa chốn cũ, Vô Thường tự bây giờ chỉ là một đống tàn tích đổ nát.
Đã có thời yêu ma từng chiếm cứ nơi này, ma khí mịt mờ, nhưng cho dù thế vẫn có những sinh mệnh bất khuất ngoan cường đang sinh trưởng.
Một số thực vật màu xanh đen mọc đầy trong phế tích, trưởng thành trong ma khí mịt mờ đó, hình thành thảm thực vật màu xanh đậm khổng lồ, còn có tiếng kêu khóc quái dị mờ mờ ảo ảo truyền tới.
Một phế tích tồn tại ngàn vạn năm, nơi này bị vô số người tra xét, từ lâu rồi đã chẳng còn bảo vật gì.
Tuy vậy nhưng vẫn còn truyền thuyết.
Truyền thuyết rằng bên dưới Vấn Thiên thuật có một không gian bí ẩn, bên trong ẩn chứa bảo vật trấn tự của Vô Thường tự: Định Càn châu, Loạn Khôn trượng.
Định Càn châu và Loạn Khôn trượng là lưỡng đại trọng bảo của Vô Thường tự. Khi đó Định Càn vô thiên, một khi thi triển ngăn cách thiên địa, đoạn tuyệt cảm ứng với trời đất, đây chính là vô pháp. Loạn Khôn vô thường, binh không theo lẽ thường, nước không có hình dạng bình thường, một khi thi triển thiên địa rối loạn, pháp thuật không thể thành hình, đây chính là vô thường.
Vô Thường tự cũng nổi danh vì vậy, không phải vì người vô thường mà là bảo vật trấn tự vô thường.
Sau khi Vô Thường tự bị hủy diệt, hai món trọng bảo này đều đã biến mất, vì vậy mới có truyền thuyết nó nằm dưới đất của Vô Thường tự.
Nhưng Ninh Dạ biết, những thứ khác không dám nói chứ chắc chắn Định Càn châu không ở Vô Thường tự.
Bởi vì Định Càn châu đã bị Thiên Cơ môn lấy đi từ lâu, luyện hóa thành tài nguyên chế tạo Tàng Thiên ngục. Tàng Thiên ngục ngăn cách thiên địa, khiến người bị vây khốn không thể thi triển pháp thuật, Định Càn châu có năng lực định càn, đương nhiên không thể bỏ qua, vì vậy trở thành một trong những linh kiện quan trọng để chế tạo Tàng Thiên ngục.
Năm đó Thiên Cơ môn muốn luyện chế Thiên Cơ điện nên sưu tầm chí bảo trong thiên hạ, thậm chí không bỏ qua đồng minh của mình, đây cũng là nguyên nhân cơ bản khiến bọn họ đắc tội với tiên môn trong thiên hạ.
Nhưng cho dù thế Vô Thường tự cũng không nhận được kết quả tốt, thậm chí còn thảm hại hơn cả Thiên Cơ môn - trong trận đại chiến đó họ bị các tiên môn vây đánh, tan thành tro bụi.
Do không phải tiên môn nào cũng biết phương thức luyện chế của Thiên Cơ điện, vì vậy không ít tiên môn không biết Định Càn châu là một bộ phận tạo nên Tàng Thiên ngục, sau khi không tìm được Định Càn châu và Loạn Khôn trượng bèn cho rằng hai thứ này đã bị giấu đi, vì vậy sinh ra truyền thuyết nói Vô Thường tự có giấu bảo bối.
Chỉ là vạn năm qua, vô số tu tiên giả đã tới nơi này, phế tích của Vô Thường tự đã bị lật tung cả trăm lần, ngàn lần, nhưng không ai nhận được bảo bối.
Bây giờ đã không còn người nào thấy hứng thú với phế tích Vô Thường tự nữa.
Nhưng Hắc Bạch thần cung lại định lợi dụng chuyện này biến phế tích Vô Thường tự thành chiến trường trả thù Mộc Khôi tông.
Thời khắc này Cừu Bất Quân nhìn xung quanh một chút rồi nói: “Chắc người của Hắc Bạch thần cung chưa tới, đi thôi, chúng ta qua đó bố trí một phen.”
Nói xong đã cười âm hiểm.
Lúc vừa biết kế hoạch của Ninh Dạ, Cừu Bất Quân cũng bị dọa cho nhảy dựng lên, nhưng sau đó càng nghĩ càng thấy thú vị, tiếp theo lại tích cực chủ động tham gia vào.
Hai người vừa đi vào phế tích.
“Làm gì trước đây?” Cừu Bất Quân hỏi Ninh Dạ.
Tuy ông là sư thúc nhưng chủ yếu tu luyện pháp thuật ẩn nấp mai phục, nếu bàn về bàng môn tạp học thậm chí còn không bằng Ninh Dạ.
Hành động lần này trọng điểm vẫn phải dựa vào Ninh Dạ.
Ninh Dạ nhìn bốn phía xung quanh, không cần Côn Lôn kính, chỉ cầm một bàn bói, đối chiếu với xung quanh một chút rồi chỉ theo một hướng: “Nơi này là vị trí Trung Cực cung.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!