Nào ngờ hắn còn chưa sử dụng thủ đoạn cuối, Chúc Bạch Thương đã dễ dàng trúng chiêu.
Chẳng lẽ mình đã đột phá thật?
Nghĩ tới đây, Liệt Trọng Lâu âm thầm vui mừng, nhưng không hiểu vì sao mình đột phá mà lại không có cảm giác gì.
Thế này không hợp lý.
Bên này hắn đang nghi ngờ không thôi, bên kia Ninh Dạ lại cắn răng.
Mẹ nó, Liệt Trọng Lâu, sao ngươi không chịu góp sức, nếu không phải ông đây dùng Khi Thiên thuật phối hợp với ảo thuật, làm sao mà lừa được tên Chúc Bạch Thương này.
Vấn đề là tu vi của Chúc Bạch Thương quá thâm hậu, lúc này muốn ảnh hưởng tới lão ta, mỗi thời mỗi khắc Ninh Dạ đều phải tiêu hao. Y còn cần hoàn thiện đại trận, không có nhiều sức lực để lãng phí lên người một mình Chúc Bạch Thương.
Quan trọng nhất là Liệt Trọng Lâu còn không dụ dỗ bọn họ tự giết lẫn nhau mà chỉ làm cho họ lãng phí pháp lực, rốt cuộc tên này đang nghĩ gì?
Đúng rồi, Liệt Trọng Lâu đang e ngại!
Hắn sợ nếu công kích thành thật thì bọn họ có thể nhận ra, dù sao trong số đó có không ít người tâm chí kiên định, chỉ hơi sai lầm là có thể khiến họ phát hiện ra manh mối. Liệt Trọng Lâu không dám chắc có thể lừa được những người này, vì vậy khi xuất thủ vẫn lưu thủ.
Người chuyên dùng ảo huật, thường suy nghĩ nhiều, mà nghĩ nhiều thường bỏ qua cơ hội trong chiến đấu.
Sau khi ý thức được điều này, Ninh Dạ biết y buộc phải làm thêm gì đó.
Thiết Lang rất tức giận, hắn không hiểu vì sao trong này lại có nhiều yêu thú như vậy.
Hắn từng mất đi nửa gương mặt vì yêu thú, hiểu rất rõ đám yêu thú này đáng sợ tới mức nào.
Thấy yêu thú chen chúc nhau lao tới, Thiết Lang càng thêm sợ hãi.
Ám ảnh kinh khủng tràn ngập trong cõi lòng.
Không được, nhất định phải giết ra một con đường máu!
Thiết Lang quát lớn một tiếng, bộc phát toàn diện huyết mạch yêu thú, dốc toàn lực thi triển U Ấm lang trảo, chỉ thấy yêu thú trước mắt chưa tới gần người đã dồn dập bùng nổ.
Thiết Lang kinh ngạc, không nhớ vuốt sói của mình mạnh mẽ như vậy từ bao giờ?
Trong lòng đang kinh ngạc, đột nhiên một suy nghĩ hiện lên, hô lớn: “Ta đột phá rồi! Ha ha! Ta đột phá rồi!”
Sau đó lại tấn công như điên như dại.
Nghe hắn nói vậy, Liệt Trọng Lâu âm thầm kêu khổ, sao đúng lúc này tên đó lại lĩnh ngộ đại đạo?
Cũng may hắn còn chưa biết bí ẩn của nơi này, chỉ nghĩ là mình đột phá.
Không được!
Nhất định phải giết hắn!
Liệt Trọng Lâu biết nếu để đối phương tiếp tục, e là khó lòng khống chế. Hắn cắng răng,thẳng thắn thi triển cấm thuật, trong cơ thể bốc lên ảo ảnh thận yêu, thi triển lực lượng huyết mạch của bản thân tới mức tận cùng.
Đây là cấm thuật huyết mạch của Liệt Trọng Lâu, có thể trực tiếp khống chế tinh thần của một đối thủ có thực lực không khác lắm so với hắn.
Một khắc sau, Thiết Lang trực tiếp bị khống chế, xuất trảo đánh về phía Chúc Bạch Thương.
Xoạt!
Thiết trảo đánh lên người Chúc Bạch Thương, pháp lực dữ dội tấn công vào nội tạng của lão ta. Chúc Bạch Thương thật sự không ngờ mình lại bị tấn công từ phía sau, hộc máu như điên. Nhưng sau khi phun ra một ngụm máu, hắn cũng tỉnh táo lại, ảo ảnh đầy trời tan vỡ, quay đầu nhìn lại, phát hiện Thiết Lang đang đánh về phía mình như điên như dại.
“Thiết Lang?” Chúc Bạch Thương không ngờ Thiết Lang lại tấn công mình, hét muốn rách họng. Nhưng lúc này Thiết Lang đã bị khống chế, sao còn nghĩ được điều gì, chỉ dốc hết sức tấn công.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!