Cành liễu biến mất, Thẩm Thư Di rơi xuống. Nàng ta ôm lấy ngực mình bằng hai tay trằng nõn, há miệng thở hồng hộc.
Hiển nhiên võ hồn kỹ đã làm nàng ta tiêu hao rất nhiều.
Gào!
Nhưng vào lúc này, một tiếng rít đáng sợ từ hang động phía sau vang lên, tiếp theo là một con dị trùng chúa còn đáng sợ hơn con vừa rồi lao tới.
Râm!
Tốc độ của trùng chúa cực nhanh, chân của nó nhọn như sắc đâm thủng cánh tay của Thẩm Thư Di.
Cũng may Thẩm Thư Di phát hiện nhanh, cố gảng tránh né chứ không đã toi mạng rồi.
Bạch Liễu điên cuồng quất vào trùng chúa, ép nó phải lùi bước tạm thời. Gương mặt xinh đẹp động lòng người của Thẩm Thư Di tái nhợt đi, đôi mắt cũng xuất hiện vẻ tuyệt vọng.
Vụt!
Thẩm Thư Di lập tức bạy vọt lên vào hang động đá vôi.
Đúng lúc này, Cổ Trình Thành cũng đang ở trong hang động đá vôi này.
Ngược lại, trùng chúa cũng dùng tốc độ nhanh khủng khiếp của mình phun nọc độc ép Thẩm Thư Di phải tránh đi.
Thẩm Thư Di lập tức chậm tốc độ của mình lại.
Bịch!
Thẩm Thư Di đập mạnh vào vách đá rồi phun ra một ngụm máu tươi, ngã nhào vào trong động.
Ẩm!
Cơ thể mềm mại của nàng ta ngã nhào vào trong, rơi thẳng xuống trước mặt Cổ Trình Thành đang đứng trong độc. Chỗ này có một lối rẽ, mà đúng lúc Cổ Trình Thành cũng đứng ngay chỗ đó.
Thẩm Thư Di nôn ra một ngụm máu tươi, ánh mắt hoàn toàn rơi vào mơ mang. Một chiêu vừa rồi đã làm nàng ta bị thương nặng, đến mức hấp hối. Mà đúng lúc ở góc độ của mình, nàng ta cũng nhìn thấy được Cổ Trình Thành.
Bốn mắt hai người chạm nhau, nhưng biểu cảm trong đôi mắt của Cổ Trình Thành rất lạnh lùng, hoàn toàn không có vẻ gì muốn đưa tay giúp đỡ.
Phụt!
Cái sừng của trùng chúa đâm thẳng vào ngực Thẩm Thư Di, ánh mắt của nàng ta đột ngột trừng lớn.
“Cơ hội tốt!"
Cổ Trình Thành âm thầm cổ vũ, trường thương đã đâm mạnh ra trước. Ngay khi trùng chúa dừng lại, Lôi Thương cũng đâm mạnh vào cơ thể nó.
“Phái”
Ẩm! Lôi Thương đâm mạnh vào đầu của trùng chúa.
Trùng chúa lập tức gầm lên tiếng đau đớn. Cổ Trình Thành thấy thế vội vàng siết tay trái lại, đấm mạnh vào trên trường thương. Trường thương chịu sức mạnh từ tay cầm lập tức đâm thẳng vào tận cùng của đầu trùng chúa.
Tiếng kêu đau đớn của nó cùng ngừng lại, rồi nó ngã sấp. trên mặt đất. Sừng của trùng chúa cũng rời khỏi ngực của Thẩm Thư Di, nàng ta cũng nôn ra một ngụm máu tươi mà ngã xuống đất.
Cổ Trình Thành rút mạnh trường thương ra rồi lại bắt đầu mỗ trùng chúa. Thoáng chốc, hẳn đã tìm thấy một viên Huyền Tinh Thạch to tướng từ trong cơ thể của nó.
Cổ Trình Thành làm xong tất cả mọi chuyện, mới liếc Thẩm Thư một chút. Một mỹ nhân xinh đẹp khuynh thành đã chết mất rồi, mà hắn cũng không thèm quan tâm mà lột luôn chiếc nhẫn trữ vật của Thẩm Thư Di đi.
“Trong nhãn chỉ có ba viên Huyền Tinh Thạch, số lượng này còn thiếu nhiều quá”.
Cổ Trình Thành khó chịu lắc đầu, ngay lúc này bóng đen thay đổi vô hình của thiên địa từ từ xuất hiện.
Đồng thời trên xác của Thẩm Thư Di cũng xuất hiện một luồng tàn hồn.
Tàn hồn của nàng ta bị Thiên Địa Vô Tướng hấp thụ. Cổ Trình Thành thấy thế, vẻ mặt cũng từ từ đen lại.
Thần hồn của hắn đã bắt đầu xuất hiện dao động bất thường, theo đó cơn đau đầu như búa bổ bắt đầu ập đến. Ký ức của Thẩm Thư Di bắt đầu ồ ạt chạy vào não của hắn.
“Linh hồn của ta không thể chấp nhận nhiều ký ức của tàn hồn như vậy, phải xóa bỏ những ký ức vô dụng đi”.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!