Đốt thi thể của Thẩm Thư Di thành tro cũng có thể coi như cho thi thể của nàng ta một nơi yên nghỉ.
Dù sao cứ đặt ở trùng huyệt thì sớm muộn gì thi thể cũng trở thành bữa ăn cho côn trùng.
Tiếp theo là lấy Huyền Tinh Thạch. Nửa giờ sau, xác trùng cuối cùng cũng bị hắn nghiền nát.
Cuối cùng thu được hai mươi viên Hắc Tỉnh Thạch, hiển nhiên không phải trong cơ thể dị trùng nào cũng có Hắc Tỉnh Thạch, chỉ có một số dị trùng cường đại mới có được thứ này.
Trùng hậu đã chết, dị trùng trong trùng huyệt đã ít đi rất nhiều, sau khi ở dưới lòng đất suốt ba ngày, Cổ Trình Thành cuối cùng cũng lên mặt đất.
Lúc này bên ngoài đã là buổi tối. Hít thở không khí trong lành, Cổ Trình Thành đánh giá hoàn cảnh chung quanh.
Đây là một khu rừng đá, khắp nơi có những cột đá cao vút lên trời, gió lớn gào thét tạo ra những cơn lốc xoáy, phát ra những tiếng động dựng tóc gáy.
Trong bản đồ Sở gia có ghi chép về nơi này, nơi này chính là rừng đá Phong Khốc.
Đây là vùng trung tâm của tổ địa Sở gia.
“Thanh Linh Hy Thủy là vật chí dương, nơi nó tồn tại hắc. chắn phải là vùng đất tụ dương”.
“Nơi này không có cỏ mọc, lại cực kỳ nóng, có lẽ cũng gần với vị trí của Thanh Linh Hy Thủy rồi".
Cổ Trình Thành thầm nghĩ, sau đó lập tức bay vào sâu trong rừng đá.
Trên đường đi thỉnh thoảng còn xuất hiện thú dữ mạnh mẽ.
Trường thương bay lượn, dưới những đòn tấn công ba mươi hổ lực của Cổ Trình Thành thì hung thú bình thường hoàn toàn không thể chống đỡ được.
Trải qua vài trận giết chóc, hắn rất nhanh đã tiến vào nơi sâu nhất rừng đá.
Âm ầm ầm!
Thanh âm nguyên lực va chạm quen thuộc vang lên, dường như ở nơi sâu trong rừng đá còn có người khác.
'Vượt qua những cột đá khổng lồ, một tổ đường nguy nga xuất hiện trước mặt Cổ Trình Thành.
Lúc này, phía trước tổ đường nguy nga còn có bốn bóng người.
Sở Tu, Sở Cuồng, Sở Thiên Vũ cùng với trợ thủ của Sở Cuồng là Lạc Tử Hạo.
Ở xung quanh bọn học có không ít xác chết của hung thú, tất cả đều đã bị mổ xẻ.
“Thất đệ, trên từ đường gia tộc chỉ có hai bệ đá truyền tống, ta và nhị đệ lớn tuổi hơn đệ cho nên thích hợp tiến vào từ đường hơn”.
Sở Tu nhìn Sở Thiên Vũ nói thẳng.
lù đây xét về thực lực thì Sở Tu là mạnh nhất, xét về số lượng người thì phe Sở Cuồng là đông nhất.
Sở Thiên Vũ là kẻ yếu nhất, chỉ có một mình, hắn đương nhiên không thể tiến vào từ đường này.
"Đại ca, ai nói người lớn tuổi hơn thì thích hợp tiến vào từ đường hơn?
“Chúng ta đều là con cháu Sở gia, đều có tư cách vào từ đường bái kiến tổ tiên”.
“Hơn nữa, ở đây rõ ràng có đến năm bệ đá truyền tống".
Sắc mặt Sở Thiên Vũ có chút khó coi, nhưng thực lực lại không băng người khác, chỉ có thể cứng rắn nói chuyện.
“Ta nói chỉ có hai bệ đá truyền tống thì tức là chỉ có hai bệ đá truyền tống”.
“Thất đệ, chỉ cần đệ lui ra khỏi trận pháp này thì ta sẽ không làm đệ bị thương, nếu không... Hừ! "
Lời vừa dứt, khí tức của Sở Tu bỗng nhiên bộc phát, trong mắt tràn đầy lạnh lùng.
Sở Thiên Vũ lập tức nắm chặt hai tay, lại không nói nên lời, trong lòng âm thầm thở dài, lần này hắn đến tìm Sở Vân Mặc cũng chỉ là hành động bất đắc dĩ.
Hắn ta tự biết phần thắng không cao, mà Sở Vân Mặc lại là mục tiêu mà gia chủ Sở gia nhảm đến, cho nên hẳn ta mới suy đoán Sở Vân Mặc chắc chắn có chỗ hơn người.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!