Chương 102
Tại sao?
Tại sao có thể như vậy?
Trong lòng cô bé tuôn ra một sự đau khổ khó có thể diễn tả bằng lời, không nhịn được nữa kêu gào bi thương.
Nhưng vào lúc này, nàng cảm giác được một bàn tay giúp mình lau sạch nước mắt, nhiệt độ phát ra từ lòng bàn tay kia, cực kỳ giống cái ôm của mẫu thân, khiến cho lòng sợ hãi và đau thương của nàng lại trở nên bình tĩnh.
Nàng muốn xoay đầu qua, nhìn xem là ai.
Cũng vào lúc này, tỉnh mộng rồi.
Cô bé mở mắt ra, nhìn thấy một gương mặt thanh tú, một cặp tròng mắt đen trong veo biểu lộ sự thương xót và ấm áp.
Nàng nhớ gương mặt này, cũng nhớ mùi hương trên cơ thể người này, đó là một loại khí tức làm cho linh hồn nàng đều cảm thấy vui vẻ và thoải mái.
Ngày hôm đó sau khi giết chết “Dung Nham Cự Lang”, kỳ thực nàng đã ngửi thấy một chút khí tức này, chỉ là không rõ ràng giống như bây giờ.
“Ngươi tỉnh rồi.”
Lâm Diệp thấy cô bé tỉnh dậy, không khỏi cười một tiếng, bưng cháo linh cốc đã nấu xong ở bên cạnh lên, nói: “Ăn chút đồ trước đi.”
Cô bé ngơ ngác nhìn Lâm Diệp, lại nhìn cháo nóng hổi mùi thơm thoang thoảng trong tay hắn, đột nhiên cảm thấy quả thật là mình đói rồi.
Nàng ngồi dậy, ôm lấy cái bát nuốt ừng ực ừng ực, trong nháy mắt thì đã ăn không còn chút gì.
Cô bé ngẩng đầu lên, đôi mắt trăng lưỡi liềm đen láy trong suốt nhìn Lâm Diệp.
“Còn muốn?”
Lâm Diệp ngẩn ra, lại giúp nàng múc một bát.
Cô bé cũng không khách sáo, lại tiêu diệt thêm một bát giống như quét sạch sẽ.
Lâm Diệp lập tức trợn to hai mắt, cô bé này trông không lớn, nhưng lại có thể ăn như vậy?
Nhưng có thể ăn thì tốt, ít nhất cũng chứng minh được cơ thể cô bé cũng không có gì đáng ngại.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!