Trời sáng. Vì buổi tối ngủ trễ nên Văn Văn dậy muộn hơn so với mọi người. Cô giật mình bật dậy thì vùng eo đau nhói. Hoàn toàn không thể ngồi dậy. Giờ mới nhớ lại tối qua cô chủ động thế nào thì giờ đây ngượng ngùng bấy nhiêu. Việt nằm bên cạnh phì cười, cô gái này dễ thương quá mức rồi! -Còn cười? Tại anh hết đấy! Giờ làm sao đi làm đây? -Khỏi đi, em cũng đâu thích. -Anh hay nhỉ? Bỏ việc rồi sao qua Việt Nam hỏi người thân cho anh? -Em vẫn nhớ à? Em với Tiểu Y khác nhau ở chỗ trí nhớ đấy! Đỡ em dậy. Việt ôm chặt lấy cô. -Hôm nay nghỉ đi. Anh giúp em hết phần việc rồi, còn lại cứ giao cho nhân viên. -Wow cánh tay phải của Đại Thắng giúp công ty nhỏ của em? -Sao?
-Ân không trả được!
-Tối ngủ với anh là đủ.
Anh chọc cô kìa. Văn Văn nghe thế ngượng quá, đấm vào ngực anh một cái, vùi đầu vào nệm, không muốn bị anh nhìn thấy bộ dạng này. -Nghỉ đi, anh làm canh giải rượu. Việt xuống giường, khoác áo vào. Văn Văn thấy động tĩnh thì ngoi dậy, vừa hay nhìn được tấm lưng trần gợi cảm của anh. "Trên kia có vết cào...của mình hả???"
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!