Đi ra khỏi quảng trường, lúc này trong mắt Lý Nham Thạch tràn đầy vẻ hưng phấn, nói: "Ngũ ca, huynh muốn xem một chút trong tảng đá có gì không?”
Cậu ta có vẻ còn hưng phấn hơn cả Lý Phong.
"Không được, chờ trở về rồi mở” Lý Phong khẽ cười nói.
Hắn chọn ba tảng đá, bên trong hai tắng hắn là có linh dược nhất phẩm, về phần tảng đá thứ ba, hẳn chọn cái điểm sáng thần bí dao động lớn nhất, thứ bên trong hẳn là kém một chút so với linh dược nhất phẩm
Vừa rồi lấy được linh dược nhất phẩm đã khiến cho người xung quanh chú ý, nếu hiện tại lại mở ra hai cây, nhất định sẽ càng gây nên chấn động lớn, ai cũng sẽ biết được hần nhất định có thủ đoạn đặc thù nào. đó, Lý Phong cũng không phải là kẻ ngốc.
"Ba cây linh dược nhất phẩm..."
Trên mặt Lý Phong tươi cười, mà lúc này trong lòng người đàn ông trung niên là quản sự nhà họ Tôn kia thì lại cười khổ.
Ông ta là người phụ trách các tảng đá ở nơi này, đương nhiên biết trong những tảng đá này có linh dược nhất phẩm, nhưng mà ba cây lại đều bị Lý Phong tìm được.
“Tên nhóc này là ai? Là người của nhà họ Lý? Dường như ngay lập tức có thể nhìn ra bên trong tảng đá nào có giấu linh dược?” Trong lòng người đàn ông trung niên nhịn không được nghĩ.
Ông ta rất quen thuộc với Lý Nham Thạch, nhưng mà lúc trước thiên phú của Lý Phong rất yếu, phần lớn thời gian đều tu luyện, rất ít đi ra ngoài, người biết hẳn không nhiều lắm.
Nhưng mà, cho dù Lý Phong tìm ra toàn bộ linh dược nhất phẩm, ông ta cũng chỉ có thể cười khổ, không thể nói gì.
”A, trở về mở à?" Nghe Lý Phong nói, Lý Nham. Thạch lập tức cảm thấy có chút thất vọng
Cậu ta đang muốn nói cái gì, bỗng nhiên biến sắc, nhìn Lý Phong vội vàng nói: "Ngũ ca, chúng ta trở về đi."
Trong mắt của cậu ta rõ ràng lộ ra vẻ hoảng sợ, hoàn toàn không giống với vừa rồi.
"Ha hả, Lý Nham Thạch, ngươi vội trở về như vậy. làm gì? Nhìn thấy ta liền sợ vậy sao?"
Đang lúc Lý Phong nghỉ hoặc, bỗng nhiên một tiếng cười to vang lên.
Cách đó không xa, một thanh niên dáng người vạm vỡ đi tới.
Phía sau thanh niên còn có hai người, nhìn qua cũng trạc tuổi với vị thanh niên này, nhưng mà hiển nhiên trong ba người thì thanh niên nói chuyện là chủ.
"Thiên Cường công tử."
Nhìn thấy thanh niên vạm vỡ kia, trên mặt người đàn ông trung niên nhà họ Tôn lại tràn đầy tươi cười, nhanh chóng nghênh đón.
"Là Triệu Thiên Cường!"
Cậu ta là em trai của Triệu Thiên Vũ, thiên tài thuộc thế hệ trẻ của nhà họ Triệu, hiện tại Triệu Thiên 'Vũ mới vừa tròn mười chín tuổi, nhưng mà một năm trước đã đạt tới Luyện Thể cảnh tầng thứ bảy, hiện tại đoán chừng đã sắp đạt tới Luyện Thể cảnh tầng thứ tám.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!