“Không đi sao được, em phải suy nghĩ cho mợ nhiều hơn, đừng để mợ Cả nói ra nói vào, ít nhất bây giờ cứ đến đi!”
Trần Khiêm cười nói. Tiểu Bối ngẫm nghĩ, lần này gật đầu. Sau đó nghe lời Trần Khiêm đi.
Cuộc họp kéo dài đến hai giờ chiều mới kết thúc.
Lần này Trần Khiêm không đi với Tiểu Bối, ở lại nhà cậu Năm bày ra vài thủ đoạn.
Tiểu Bối và mợ Năm về chung.
Nhưng mới vừa về đến, đã nghe mợ Năm hùng hùng hổ hổ.
“Quách Như, tôi sẽ không để yên cho chị đâu, sao lại ức hiếp người ta đến vậy! Tôi sẽ không để yên cho chị đâu!”
Quách Thái Phụng mắng.
“Mợ Năm, sao vậy?”
Trần Khiêm đi ra hỏi.
Quách Thái Phụng cũng không trả lời, hốc mắt đỏ bừng, trực tiếp vào nhà.
Hiển nhiên tâm trạng của Tiểu Bối cũng cực kỳ buồn bực.
Nhưng cô ấy vẫn nói:
“Anh họ, bây giờ nhà họ Dương đã xảy ra chuyện, đã loạn thành một nồi cháo rồi!”
“Xảy ra chuyện?” Tiểu Bối kể mọi chuyện cho Trần Khiêm nghe.
Đơn giản là trong lúc nhà họ Dương đang ở thế nguy nan, không ngờ nhà họ Long kia lại dám ngang nhiên trở mặt, đâm nhà họ Dương một dao.
Bây giờ công việc kinh doanh của nhà họ Dương, cũng là dự án khai thác lớn nhất còn lại đã bị nhà họ Long hãm hại cướp đi rồi.
Mặc dù bây giờ tài lực nhà họ Dương cũng cực kỳ hùng hậu.
Tuy nhiên mỗi một gia tộc, mô hình kinh doanh đều cực kỳ lớn và nhu cầu về vốn còn lớn hơn.
Đặc biệt là nghiệp vụ lớn của gia tộc như thế này, tất nhiên cũng được xem như mạch máu của nhà họ Dương.
Công trình lớn đến thế mà lại bị mất. Tất nhiên sẽ đau lòng.
Mà Quách Như thì trong lúc bị bà nội mắng, vẫn không quên đổ tội.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!