“Bây giờ không biết em Sáu thế nào rồi, tôi sợ em ấy sẽ trúng gian kế của Lý Hổi”
Người cầm đầu ho khan nói.
'Trần Khiêm thầm nghĩ cũng không những đã trúng gian kế của người ta mà còn suýt chút đã bỏ mạng.
“Vậy đại ca, bước tiếp theo chúng ta nên làm gì bây giờ đây? Lý Hổ lập mưu hại chúng ta như chó nhà có tang, chúng ta không còn chỗ nào để đi!”
Có người hỏi. “Bây giờ chỉ có thể đi bước nào tính bước đó thôi, cùng lắm thì lang thang khắp nơi! Cho dù thế nào thì các
cậu đều có thể trốn. Đừng vì tôi mà bỏ mạng tại đây, thế thì chết oan!”
Sau đó đơn giản là lão đại khuyên đám anh em còn lại hãy nhanh chân chạy đi, các anh em thì có nói gì cũng chẳng chịu đi.
Đúng lúc này, một loạt tiếng bước chân dồn dập đang chạy về phía này.
Khoảng chừng mười mấy người.
“Đi nhanh!”
“Liều mạng với chúng!”
Mọi người khế cắn môi chuẩn bị liều mạng. “Bỏ súng xuống!”
“Tất cả bỏ súng xuống!”
Đám người kia chạy đến, nhắm vào đám người trong hang.
“Hừ, chạy giỏi quá nhỉ, làm chúng tao phải đuổi theo lâu như vậy! Thẩm Vạn Sơn, mày hay lắm!”
Lúc này, một người mặc đồ rẫn ri bước vào, cười mỉa nói.
“Hắc Báo, muốn chém thì chém, muốn giết thì giết, đừng nói nhảm nữa!”
Thẩm Vạn Sơn quát.
“Gan dạ lắm, gan dạ lắm!”
Hắc Báo cười mỉa.
“Anh Báo, ở đây còn một đứa nữa!”
Có một tên đàn em nói.
“Hả? Mẹ nó, một thằng phượt thủ mà thôi. Nhóc con, mày biết điều thì cút đi cho tao, nếu không thì tao sẽ cho. mày chết ở đây!”
. Hắc Báo giơ súng lên chỉa vào đâu Trần Khiêm.
Trần Khiêm quay đầu nhìn hắn ta.
“Nhóc con, mày nhìn gì?”
Hắc Báo phẫn nộ.
“Tôi đã lang thang phiêu bạt một khoảng thời gian nhưng từ trước đến nay chưa có ai dám chỉa thứ này vào đầu tôi!"
Trần Khiêm cười nói.
“Mày muốn chết!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!