Dựa vào thông tin mà Trương Hổ cung cấp, theo thói quen của Văn Sâm, vào thời gian này, anh ta sẽ đến sòng bạc lớn nhất Thiên Thành.
Trần Khiêm dẫn người đến thẳng đó.
Ban đầu, Trần Khiêm chỉ tùy tiện ngồi vào một bàn cược.
Sau khi thắng liên tiếp mấy chục ván.
Thu hút sự chú ý của nhà cái.
Nhân lúc Trần Khiêm không chú ý.
Một tên thuộc hạ lén lút chạy đến văn phòng.
“Anh Sâm, bên ngoài có một thằng nhóc đến, thắng rất nhiều tiền, hơn nữa còn dẫn đến không ít thuộc hạ, trông cũng chẳng phải hạng tốt lành gì!”
Tên thuộc hạ nói với ông chủ đang ngồi trên ghế, người đàn ông vạm vỡ đang chơi với thanh kiếm Samurai của nước Oa.
'Từ đỉnh đầu đến trán của người đàn ông vạm vỡ này có một vết sẹo rất rõ, trông rất rợn người.
Ông ta chính là ông chủ Văn Sâm ở đây. “Cạch!”
Thanh kiếm Samurai đã được mài nhẫn bóng chém xuống, chiếc ghế ngọc phía trước vang lên tiếng vỡ.
Khiến tên thuộc hạ sợ hãi.
Phùt
Ông ta thổi lưỡi kiếm.
“Là một thằng nhóc? Đã là nhân vật có số má thì nên hiểu luật của Văn Sâm tôi ở đây mới đúng, được. thôi, tôi ra ngoài xem!”
'Văn Sâm lạnh lùng nói.
Bên ngoài vốn rất ồn ào.
Nhưng lúc Văn Sâm với thuộc hạ ra ngoài.
Cả hiện trường bỗng chốc yên tĩnh hẳn.
“Anh Sâm!”
'Tất cả mọi người đồng thanh hô.
Văn Sâm dẫn theo người đi thẳng đến trước mặt Trân Khiêm.
“Tôi xem là ai, hóa ra chỉ là một thằng lõi, thế nào? Không hiểu luật của anh Sâm ở đây à? Thắng liên tiếp mấy chục ván, không thể nhả ra sao?”
Văn Sâm nói.
“Quy tắc gì, tôi thật sự không hiểu lắm, lần đầu đến đây, thông cảm chol”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!