Nếu nói có hận Trần Khiêm không?
Đương nhiên Dương Hạ rất hận.
Nếu Trần Khiêm đồng ý ở bên cạnh mình thì mình cũng không cần phải chịu khuất phục nhà họ Long thế này.
Hơn nữa anh ta nay giàu có rồi thì đá mình.
Bất kể là nguyên nhân gì đi nữa thì tóm lại Dương Hạ vô cùng căm hận.
Nhưng nghe nói Trần Khiêm bị bắt, hơn nữa còn hấp. hối.
Dương Hạ lại đau lòng.
Dù có thế nào đi nữa thì người đàn ông này cũng từng yêu mình như vậy, hoàn toàn thật lòng yêu mình.
Bao gồm cả lúc đầu từ bỏ Trần Khiêm, Dương Hạ cũng nghĩ như vậy.
“Làm thế nào đây? Làm sao bây giờ? Người nhà họ. Mạc chắc chắn sẽ giết Trần Khiêm!”
Dương Hạ đi tới đi lui.
“Cho dù không giết thì cậu ấy cũng chẳng sống được. bao lâu nữa. Lúc bị bắt cậu ấy đã sắp tắt thở rồi, bây giờ còn bị ném vào ngục giam của nhà họ Mạc!”
Vệ sĩ lại nói.
Dương Hạ lại thêm lo lắng.
Sau đó hít sâu một hơi, trong mắt lóe lên một tia oán hận:
“Hừ, tôi đã nói rồi, lúc đầu tôi từ bỏ anh ta, tôi với anh ta đã không còn tình nghĩa gì nữa rồi. Bây giờ anh ta sống hay chết cũng chẳng liên quan gì đến tôi cả!”
Dương Hạ ngồi xuống.
Ha ha, mình cố gắng nhiều năm như vậy là vì cái gì chứ, chẳng phải là để sống tốt hơn anh †a sao?
Bây giờ anh ta sắp chết, đây nên là chuyện tốt mới đúng!
“Cô chủ, nếu cô muốn nhìn cậu ấy lần cuối, thì thuộc. hạ cũng có một cách cuối cùng!”
“Cách gì?”
Dương Hạ vội hỏi.
Sau đó ý thức được mình bị hớ, vội nói: “Ai muốn gặp anh ta chứ, nhưng trước khi chết, thấy được bộ dạng thê thảm của anh ta, ha ha, tôi vẫn có hứng thú đấy!”
“Chìa khóa ngục giam vẫn luôn được quản gia của nhà họ Mạc giữ, thuộc hạ quen với con trai của người quản gia này, có thể giúp được!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!