“Thiết Thành tôi rất sẵn lòng đi theo cậu Trần, làm việc cho cậu Trần, cuối cùng Thiết Thành tôi cũng có thể sống như người bình thường rồi, tôi bằng lòng đi theo cậu Trần.”
Thiết Thành vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
“Anh phải nghĩ cho kỹ, anh thật sự muốn từ bỏ thân phận Thiếu Thánh chủ à?” Trân Khiêm hỏi.
“Từ bỏ! Tôi từ bỏ!”
Thiết Thành không hề do dự nói.
Trần Khiêm lắng nghe mọi câu chuyện của hắn ta, còn cùng hắn ta hóa giải hết khúc mắc ngột ngạt trong lòng.
Hơn nữa còn tha mạng cho hắn ta.
Thiết Thành vốn rất cảm kích Trần Khiêm rồi.
Nhất là khi trên người Trần Khiêm toát ra một khí chất, Thiết Thành cũng không thể diễn tả được, rốt cuộc
khí chất này là gì, nhưng suy cho cùng, nó đã làm Thiết Thành rung động.
Hắn ta cảm thấy nếu đi theo Trần Khiêm, thì hắn ta mới không sống vô nghĩa trên thế giới này.
“Được, nếu đã như vậy, anh hãy theo tôi đi tới cung Hải Vương! Đúng lúc tôi cũng muốn điều tra xem, cô gái mặc đồ trắng đã cứu anh năm đó, có liên quan gì đến người tôi cần tìm hay không?”
Trần Khiêm gật đầu nói. Đúng lúc này.
Cổ Vũ Tiêu dẫn một người đàn ông trung niên đi vào phòng khách của Trần Khiêm.
Thấy Phương Kiển Nám đang dựa rất gần Trần Khiêm, lại thấy Phương Kiển Nám có ngoại hình xinh đẹp, không hề thua kém mình.
Không biết tại sao, trong lòng Cổ Vũ Tiêu bỗng có cảm giác không thoải mái.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!