Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiên Mệnh Chí Tôn - Trần Khiêm

“Ở đây có chuyện gì vậy?”

Người tụ tập lại ngày càng đông, có người tò mò hỏi.

“Chưa rõ läm, nhưng mà trước mắt thì có vẻ là, người phụ nữ xinh đẹp này có quan hệ mập mờ với người đàn ông giàu có kia, sau đó thì sao, chị đẹp này phản bội anh ta, bao nuôi một anh trai, rồi hai người bắt đầu cãi nhau!”

“Đúng rồi đấy, bây giờ anh trai được bao nuôi đang ở trong xe, con mẹ nó đây giống như đang bắt gian tại trận vậy! Kích thích quá đi mất!”

“Ối ối ối, nếu tôi mà là tên trai bao kia thì hay rồi, chị gái xinh đẹp như vậy, có ép khô tôi tôi cũng băng lòng nữa, òa òa!

Khá nhiều chàng trai lộ ra vẻ mặt vừa hâm mộ vừa ghen tị.

Trần Khiêm ngồi trong xe chỉ muốn đập đầu vào tường cho rồi.

“Hứa Nam, sao vậy?” Lúc này, có hai người bước ra từ trong đám đông. Một nam và một nữ, bọn họ đi đến bên cạnh Hứa Nam.

“Anh Dương, chị Vi Vi, tôi đang giúp anh họ tôi giải quyết chút chuyện!”

Hứa Nam nói. Sau đó anh ta kể sơ qua tình hình cho bọn họ.

Con người thì đều có chút phù phiếm, việc càng rắc rối thì lại càng có nhiều người đến vây xem, có một số người thì thích áp sát bên cạnh để lộ mặt mình ra!

“Mẹ nói Còn có việc như vậy nữa à, không sao, chúng ta đều cũng một khoa, có việc gì thì cùng nhau giải quyết, bảo. người trong xe ra ngoài này nói chuyện đi!”

Mặt Vương Dương đầy khinh thường.

“Đúng đúng đúng, gọi người trong xe ra ngoài này nói chuyện đi!”

Lâm Kiều hổn hển nói.

“Không được, dựa vào cái gì chứ, mấy người tránh ra cho tôi!"

Trịnh Duyệt trừng mắt nhìn, sau đó dứt khoát xoay người bỏ đi, như vậy mới không bôi nhọ thanh danh của cậu Trần, nếu không cô ta cũng không thể nào gánh vác nổi đâu!

Nhưng càng như vậy thì Hứa Siêu lại càng hiểu lầm.

Anh ta lại ghen tuông một cách dữ dội và cưồng loạn.

“Trịnh Duyệt, em không thể đi, hôm nay em phải nói rõ hết ra cho anh!”

Trong lúc hai người đang nói chuyện, Hứa Nam và Vương Dương đã đi qua, muốn mở cánh cửa bên ghế phụ.

Thế nhưng không cần đến bọn họ.

Trần Khiêm thấy việc đã phát triển tới nước này rồi thì tự mình mở cửa bước xuống.

Anh thấy, nếu còn chậm chạp không xuống nữa, lại càng dễ khiến mọi người hiểu lầm hơn!

“Trần Khiêm!!!”

“Trời mát”

“Mẹ kiếp!”

“Cái gì?”

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận