“Bốp” một tiếng, đánh vào đầu của đầu trọc: “Anh biết mà sao ban nãy không nói!”
Đầu trọc sợ đến mức sắp tiểu ra quần.
tôi quên mất!” “Anh giúp tôi nói với cậu Quách kia mấy câu!”
“Đại ca, nói gì ạ?”
Sống cho tốt...”
Nói xong, Trần Khiêm quay người rời đi.
Khi đi ngang qua đám người anh Bưu, Trần Khiêm biết bọn họ là vệ sĩ của nhà họ Tô nên gật đầu với họ.
Đám người A Bưu cũng gật đầu theo, lập tức tránh thành một lối đi.
Nhất định Trần Khiêm phải lấy được giọt máu Chí Âm này.
Hơn nữa ban nãy ở công viên, Trần Khiêm còn dùng miếng ngọc phù còn lại xem thử.
Mấy ngày nay anh đi dạo ở Liễu Thành, không cảm nhận được những gì liên quan đến Chấn Thiên Thạch cả.
Điều này cũng chứng minh rằng, ở Liễu Thành không có Chấn Thiên Thạch.
Mà nó tồn tại ở Kim Lăng. Chỉ còn vài ngày nữa là đến trăng rằm. Nhất định phải nhanh lên.
Suy nghĩ một lát, Trần Khiêm lại đến cổng trang viên nhà họ Tô.
Anh muốn gặp Tô Sở Sở.
“Chị, chị sao thế? Sao cứ ngơ ngẩn mãi vậy?”
'Tô Nhiên Nhiên pha một ly cà phê mang ra cho chị gái.
Lại thấy Tô Sở Sở đang chống cảm, ngơ ngẩn thất thần.
“Ha ha ha, chị đừng nói với em là chị đang nhớ tên ăn mày... à không không không, chàng trai ban nấy nhé!”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!