Trần Khiêm đã đưa Lực Bá về nhà của ông chú trong khu nhà cũ.
“Trần Khiêm, sao anh về rồi, chắc không phải gặp rắc rối gì đấy chứ?” Lý Mộc Mộc nghe thấy tiếng của
'Trân Khiêm, vội chạy ra đón.
“Vẫn ổn, chỉ có chút rắc rối nhỏ thôi!” Trần Khiêm khẽ gật đầu nói.
“Trần Khiêm, ông ta là ai vậy?”
Lý Mộc Mộc thấy Lực Bá ăn mặc rách rưới, không khỏi nghỉ ngờ hỏi.
“Bạn tôi, Mộc Mộc, lát nữa cô dọn dẹp căn phòng phụ giúp tôi, tôi đi nói với chú một tiếng, để Lực Bá tạm thời sống ở đây! Mà này, chú đâu rồi?”
Trần Khiêm nhìn quanh rồi hỏi
“Chú ra ngoài làm việc rồi!”
Lý Mộc Mộc nói.
“Thuốc đã sắc xong rồi, tôi đi thay thuốc cho Hinh Hinh trước đã, đợi lát nữa đi mua quần áo cho Lực Bá, ngày mai bọn tôi còn có việc phải làm!”
Trần Khiêm nói.
“Hả? Sao lại bận vậy, còn muốn nhờ anh dạy tôi luyện công nữa chứ”
Lý Mộc Mộc oán hận liếc Trân Khiêm một cái, nhưng vân đi dọn dẹp phòng phụ theo lời Trần Khiêm.
Hai tiếng sau, cuối cùng Trần Khiêm cũng thay xong thuốc cho Hinh Hinh.
Cứ như vậy thì sau khi cánh tay của Hinh Hinh lành sẽ không để lại sẹo, hơn nữa còn được nối lại hoàn hảo.
Sau đó, ăn cơm xong, Trần Khiêm đưa Lực Bá về phòng của ông ta. Ngày hôm sau bọn họ sẽ quay lại thôn, lần này, Trần Khiêm mới có thể toàn tâm toàn lực †ìm thể thích ứng cho chị gái áo trắng.
Nói thật thì loại chuyện tìm thể thích ứng này có hơi thất đức.
Dù sao thì theo như lời Lực Bá nói, nếu ở trong thể thích ứng quá mười ngày thì sẽ gây ra tổn hại nghiêm trọng đến linh hồn gốc.
Giống như Vân Tỉnh, còn hiện tại, Vân Tinh thật còn sống hay đã chết thì Trần Khiêm không biết.
Nghĩ đến cô gái nhỏ vô cùng lương thiện kia, Trần Khiêm không khỏi cảm thấy tự trách.
Mặc dù không phải chính mình giết, nhưng suy cho cùng thì cũng là mình gián tiếp giết hại cô ấy.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!