Nhìn biểu cảm hiện giờ của Thẩm Thiên Nhi sẽ biết, một ngôi sao hạng A vậy mà lại bị người khác nhìn hết cả cơ thể.
Ba tên vệ sĩ đều tức đến sôi gan.
"Hừ, lại dám cả gan nhìn lén chị đây, hôm nay tôi phải cho anh biết thế nào là có đi mà không có về, Tổng giám đốc. Triệu đâu, mau gọi điện cho Tổng giám đốc Triệu! Móc hai con mắt của tên biến thái này ra cho tôi!"
Thẩm Thiên Nhi bị chọc tức đến phát rồ rồi.
Cái tên trước mắt này nhìn sạch cơ thể cô ta thì thôi đi, lại còn chảy máu cam, có phản ứng sinh lí.
Nếu như người này là cậu Trần, cô ta mừng rỡ còn không kịp, thế nhưng đâu là một thằng cha bần cùng bẩn thỉu không biết chui ra từ xó xỉnh nào.
Sợ rằng chỉ có mấy tên biến thái mới phản ứng như vậy. Thẩm Thiên Nhi liền quyết không bỏ qua mà ra lệnh.
Chị Hồng là người đại diện của cô ta, ngược lại chị ta nhanh chóng tỉnh táo phân tích vấn đề.
Chị ta nhìn kĩ Trần Khiêm, cũng không giống như mấy tên paparazi chuyên chụp lén, mà trên người còn mặc đồ bơi, có khả năng đây thật sự chỉ là một sự trùng hợp.
Chị ta lạnh giọng: "Cô Thiên Nhi, tạm thời đừng làm to chuyện này, hợp đồng bộ phim điện ảnh quan trọng kia sắp. đến tay n tại chúng ta cần những tin tức chính diện, tạm thời không nên xuất hiện các loại tin tức trái chiều, như vậy sẽ bất lợi cho con đường tương lai của eml”
"Nhưng mà chuyện này nên giải quyết như thế nào đây? Hắn ta nhìn trộm em đấy, không cho hẳn một bài học, em nuốt không trôi cục tức này!"
Thẩm Thiên Nhi nằm chặt áo tắm của mình.
Ngay lúc này.
"Phía suối nước nóng hình như có tiếng động, đi nào, qua bên đó xem xeml"
"Ừ, đã muộn thế này, còn có khách muốn tảm suối nước nóng sao? Chúng ta cùng sang bên đó xem thử!"
Bên ngoài bỗng truyền đến tiếng của bảo vệ sơn trang suối nước nóng.
Chị Hồng cùng Thẩm Thiên Nhi đều bị tiếng động này dọa sợ.
Với tình trạng này mà bị phát hiện, khẳng định tên của cô ta sẽ chiễm chệ trên trang nhất mọi trang tạp chí lá cải vào ngày mai.
"Bỏ qua đi Thiên Nhi, chúng ta mau đi thôi! Coi như lần này ban ân cho tên khốn này!"
"Hừ, đi cũng được thôi, nhưng mà..."
Đôi mắt của Thẩm Thiên Nhi linh hoạt chuyển động, đột nhiên nhấc chân đá mạnh về phía đũng quần của Trân Khiêm.
Trần Khiêm nhanh tay lẹ mắt vội lùi về phía sau một bước.
Không đá trúng mục tiêu, ngược lại Thẩm Thiên Nhi bởi vì dồn hết sức vào cú đá này mà nhấc chân quá cao.
Phút chốc có bao nhiêu hàng họ liền khoe hết ra trước mắt Trần Khiêm.
Phải nói, vô cùng đặc sắc. "AI"
Thẩm Thiên Nhi tức đến muốn điên, nhưng cuối cùng vẫn nghe lời chị Hồng khuyên bảo mà bỏ đi.
Một đám vệ sĩ sau khi vứt cho Trần Khiêm một ánh mắt cảnh cáo sắc lẹm cũng nhanh chân rút lui.
Đây chỉ là một khúc nhạc đệm nho nhỏ.
Nhưng mà coi như Trần Khiêm đã được ăn no một bữa tiệc thị giác rồi.
Sau khi trở về, một lần nữa nằm đến trên giường, anh cũng hơi có cảm giác trẵn trọc băn khoăn giấc chẳng lành.
Thậm chí còn có manh động muốn thẳng thắn thể hiện thân phận, để Lý Chấn Quốc giúp mình gọi Thẩm Thiên Nhi qua.
Nhưng vừa nghĩ đến Lý Chấn Quốc còn đang bận rộn giúp. mình tìm tài liệu, giờ mà nhờ anh ấy giúp loại chuyện tế nhị này cũng có chút không hay ho.
Trần Khiêm vì vậy mà từ từ dẫn lòng lại.
Lại nghĩ đến tài khoản weixin phụ còn có ảnh chụp mà Hàn Tư Dư gửi đến cho mình, thôi thì nhìn đỡ vậy.
Nghĩ đến đây Trần Khiêm nhanh chóng đăng nhập tài khoản.
Chưa kịp nhìn nhiều thêm hai lượt, đã bị tin nhắn của Mạnh Thái Như liên tiếp gửi đến oanh tạc không ngừng.
"Ai yo, cậu bạn Bình Phàm ơi, hôm nay người ta mệt muốn chết rồi!"
"Bình Phàm ơi, đã ngủ chưa vậy?” "Ngủ rồi sao? Ngủ sớm như vậy hử?"
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!