Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiên Mệnh Chí Tôn - Trần Khiêm

"Thưa quý cô, phiền cô nhường đường!"

Nhân việc phục vụ đi đầu mỉm cười nhìn Khương Nhiên Nhiên.

Sau đó, dưới ánh mắt ngạc nhiên của Khương Nhiên Nhiên, cô ấy đặt từng món ăn kiểu Tây trước mặt Trần Khiêm.

"Hả? Gì đây?" Khương Nhiên Nhiên ngu người trước tiên.

"Này này này, các cô có nhầm không? Các cô đặt nhầm chỗ à?"

Khương Nhiên Nhiên thốt lên đầy kinh ngạc.

Ai cũng nhìn ra bữa ăn kiểu tây này rất xa xỉ, ít nhất cũng phải ba nghìn tệ, vậy mà lại dành cho. Trần Khiêm?

Không sai, cô ta vẫn khinh thường Trần Khiêm, cảm thấy anh là một tên nghèo kiết xác.

Hơn nữa trước đây có một lần cô ta lỡ miệng nói ra chuyện ba mình và ba Trần Khiêm đính hôn cho hai người khi còn bé, thế là bị không biết bao nhiêu người cười nhạo. 

"Nhiên Nhiên, chồng chưa cưới ở vùng nông thôn xa xôi của cậu đang đợi chờ đấy!"

Dường như tiếng cười nhạo của các bạn học vẫn còn văng vắng bên tai.

Đây là sự chế giễu đau đớn nhất đối với Khương Nhiên Nhiên.

Bình thường không nói, nhưng Khương Nhiên Nhiên cũng nghĩ thế.

Vì lẽ đó, nếu bỏ qua vấn đề thể diện thì thật sự là cô ta rất ghét Trần Khiêm.

Vậy mà bây giờ Trần Khiêm lại ăn ngon như vậy.

"Sao có thể nhầm lẫn được ạ, anh Trần gọi món ăn đắt nhất của chúng tôi do đích thân đầu bếp bậc thầy người Pháp nấu! Giá là sáu nghìn chín trăm chín mươi chín tệ!"

Nhân viên phục vụ mỉm cười dịu dàng, sau đó lễ phép cúi chào Trần Khiêm rồi rời đi.

"Gì cơ? Sáu nghìn chín trăm chín mươi chín tệ?" Khương Nhiên Nhiên ngu người luôn, ngay cả cô ta cũng không xa xỉ đến vậy biết không? 

"Trần Khiêm, cậu có ý gì? Cậu nghèo hơn tôi, vậy mà lại sống hoang phí như thế, còn gọi món ăn kiểu Pháp, cậu điên à! Cậu có biết không, với số tiền bảy nghìn tệ này cậu làm gì chẳng được!"

Khương Nhiên Nhiên nói thẳng, không kiêng nể gì.

"Đúng thế đúng thế, không có tiền thì càng phải tiết kiệm tiền. Tôi có thân phận thế nào, cậu có thân phận ra sao. Điện thoại của tôi chỉ sáu nghìn chín trăm chín mươi chín tệ, vậy mà cậu ăn một bữa cơm hết chừng ấy tiền. Không phải cậu bị dọa ngu người rồi chứ!"

Lâm Đông cũng hùa theo.

Nói thật là ở huyện Bình An, sở hữu một chiếc điện thoại di động hơn ba nghìn đã rất ngầu rồi.

Lâm Đông càng ngầu hơn, sở hữu chiếc điện thoại sáu nghìn chín trăm chín mươi chín tệ, hãnh diện biết bao nhiêu!

Nhưng bây giờ so với khoản tiền một bữa cơm của Trần Khiêm, sắc mặt ai cũng khó coi. 

"Trần Khiêm, không phải chúng tôi muốn nói cậu đâu, với số tiền này cậu mua cho mình mấy bộ quần áo đẹp hoặc đổi một chiếc điện thoại đẹp còn hơn, nhân tiện thay đổi bản thân một chút. Nhưng bây giờ cậu lại... Haiz!"

Khương Nhiên Nhiên lắc đầu bất lực.

Trong mắt tràn ngập vẻ thất vọng.

Đúng là so về cách đối nhân xử thế hay là phương diện tư duy, Trần Khiêm đều kém xa Lâm Đông.

"Ùm

Đúng lúc này, điện thoại của Trần Khiêm rung lên.

Anh lôi điện thoại ra xem, là số lạ.

Đồng thời, Khương Nhiên Nhiên và Lâm Đông đều trợn tròn mắt nhìn Trần Khiêm.

Khiến Trần Khiêm vô cùng lúng túng, cũng ngại bắt máy.

Thế là anh từ chối, định cất lại vào túi. 

Dù sao cô ta cũng là con gái của chú Khương, Trần Khiêm không tiện vả mặt.

"Cậu đừng nhúc nhích, cho tôi xem điện thoại của cậu nào!"

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận