Lý Quan Kỳ đi đến bên mép vách núi nghìn trượng rồi vươn tay chìa cái hộp đó ra bên ngoài!
Thiếu niên mặt lạnh căm căm nhìn cái hộp, trầm giọng mà nói: "Ta chỉ nói một lần cuối cùng, có nói chuyện hay không!"
Cái hộp vẫn không có phản ứng gì.
Lý Quan Kỳ phát ra một tiếng hừ lạnh, sau đó vung tay trực tiếp ném cái hộp kia khỏi vách núi!
"Nể mặt mà không biết điều!"
Thiếu niên làm xong chuyện này lập tức xoay người rời đỉ.
Lý Quan Kỳ cũng không cảm thấy mình vứt cái hộp có tổn thất gì.
Tất cả mọi thứ hiện giờ hắn có đều dựa vào nỗ lực của chính hắn.
Lượng nguyên khí hắn tổn thất chỉ cần tu luyện hai ngày là có thể khôi phục lại lần nữa. Vấn đề là hắn vẫn không hiểu được cái hộp này là gì, đây mới là mối hiểm hoạ trong lòng hắn.
Suy nghĩ của Lý Quan Kỳ rất đơn giản, hắn cảm thấy cho dù vật này là pháp bảo còn ghê gớm hơn cả trời, nhưng nếu hắn không thể sử dụng thì nó chính là rác rưởi.
Hắn đau lòng không?
Chẳng đau lòng chút nào cả.
Bởi vì tất cả những gì hắn có hiện tại không phải nhờ cái hộp kia ban cho.
Nhưng khi hắn trở lại biệt viện lại phát hiện nó đột nhiên xuất hiện ở giữa không trung trên sân.
Có điều Lý Quan Kỳ cũng không bị cảnh tượng kinh dị này làm khiếp sợ.
Hắn còn mở miệng châm chọc nói: "Cút xa một chút!"
Ngay lúc này, cái hộp run lên nhè nhẹ rồi xuất hiện vô số linh quang.
Cuối cùng linh quang hóa thành một nữ tử mặc váy đỏ!
Vóc dáng của nữ tử này cực cao, mặc dù là Lý Quan Kỳ của bây giờ cũng lùn hơn đối phương nửa cái đầu.
Mũi nàng cao thẳng, da trắng nõn nà, ngũ quan tinh xảo. Dáng người quyến rũ, cái váy đỏ ôm chặt trước sau.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!