Chương 168 Chỉ là trước giờ ngươi chưa cảm nhận được mà thôi
Hắn mắt nhìn lên vết thương đáng sợ trên người mình, thiếu chút nữa đã bị một đao kia chặt đứt đôi ngươi, ngay cả rất nhiều xương cốt đều hiện lên vết rạn.
Đương nhiên, đại đạo chi cốt cũng không có yếu ớt như vậy, thanh đại đao hắc sắc kia mặc dù rất kỳ dị, nhưng cũng không đến mức có thể phát huy thần uy lớn như vậy trên tay Cố Tiên Nhi.
Đây chẳng qua chỉ là thuật che mắt của Cố Trường Ca mà thôi, rất nhanh, trên mặt đại đạo chi cốt xuất hiện một trận phù văn mờ mịt lấp lóe, vết rạn rất nhanh đã khép lại rồi biến mất.
Dù sao khối đại đạo chi cốt này hắn giữ lại vì còn có mục đích khác, hắn vẫn chờ Cố Tiên Nhi đích thân đến đào.
Bên trong Đại đạo chi cốt có rất nhiều thần dị, thiên phú thần thông, sớm đã khắc sâu trong tâm, bị ma tâm thâu tóm.
Bây giờ đối với Cố Trường Ca mà nói, có khối xương này hay không cũng như nhau.
Nghĩ đến đây, Cố Trường Ca cảm thấy một đao kia mặc dù rất đau, nhưng rất đáng.
Cũng may ý chí của hắn rất mạnh, cộng thêm nguyên thần kiên cố khó phá vỡ, không có lộ ra chút kẽ hở nào.
Sau đó, Cố Trường Ca chú ý tới có tiếng bước chân ngoài điện truyền đến, thần sắc hắn hơi động một chút.
Chính là Nguyệt Minh Không đưa Cố Tiên Nhi về, sau đó trở lại.
"Không sao đó chứ?"
Ánh mắt Nguyệt Minh Không phức tạp mà hỏi thăm, đồng thời còn có một tia lo lắng, cũng không băng lãnh hờ hững như bình thường.
Nhìn thương thế đáng sợ trên người Cố Trường Ca, nàng vẫn là không nhịn được mềm lòng, ngữ khí hòa hoãn rất nhiều.
Mấy ngày nay mặc dù ở cùng một chỗ với Cố Trường Ca tại Vô Thượng Phong.
Nhưng quan hệ giữa hai người không có chút hòa hoãn nào.
Nàng không có sắc mặt tốt với Cố Trường Ca, hai người sớm đã lật mặt rồi nên không cần thiết phải giả vờ nữa.
Cố Trường Ca có rất nhiều việc cần phải xử lý, cũng lười quản nàng.
Ngược lại là Diễm Cơ thỉnh thoảng hiện thân, bộ dạng như thị nữ, tùy tùng, phụ trách sinh hoạt thường ngày của Cố Trường Ca khiến Nguyệt Minh Không thấy không quen, trái tim không thoải mái, hận không thể một kiếm chém Diễm Cơ.
Nhưng thực lực Diễm Cơ rất cường đại, bề ngoài mặc dù nhìn rất trẻ trung, nhưng kỳ thật đã có tu vi Đại Thánh Cảnh.
Điều này khiến Nguyệt Minh Không cũng phải bó tay.
Nên nàng càng không có sắc mặt tốt với Cố Trường Ca, lúc trước nàng còn cho rằng hắn đổi tính, nhưng chuyển thành đối tốt với nữ nhân khác?
Thì tính là gì.
Nếu như không phải tâm cảnh của nàng đã tu luyện đến trình độ cao, những chuyện xảy ra trong kiếp trước khiến nàng hiểu loại chuyện này không cần thiết tranh giành, nếu không nàng tuyệt đối sẽ nhịn không được mà hạ thủ với Diễm Cơ.
Nhưng hành động của Cố Trường Ca hôm nay, khiến Nguyệt Minh Không nhất thời thất vọng, khó hiểu, nghi hoặc, mờ mịt.
Những việc nàng đã trải qua trong kiếp trước, đều tái hiện trong đời này rồi, nhưng vì sao đối với Cố Trường Ca luôn xuất hiện ngoài ý muốn.
Vậy có phải Cố Trường Ca đại biểu cho một biến số?
Nàng có thể thử thay đổi Cố Trường Ca, mà không phải bi kịch của đời trước?
Nguyệt Minh Không cảm thấy phải thử một lần, nàng hiểu rất rõ Cố Trường Ca, nhưng kỳ thật cũng chưa bao giờ chân chính nhìn thấu hắn.
Lúc trước hắn đã trải những gì?
Vì sao hắn có thể mặt không đổi sắc mà chịu đựng nỗi đau khiến người khác hôn mê bất tỉnh, tỉnh táo đến mức làm người ta hoảng hốt.
Người đáng hận đương nhiên cũng có chỗ đáng thương, có lẽ Cố Trường Ca vẫn giấu kín bí mật mà nàng không hề biết.
"Còn tạm được. Minh Không ngươi vậy mà lại quan tâm vi phu, thật khiến vi phu có chút thụ sủng nhược kinh a."
Cố Trường Ca liếc mắt nhìn Nguyệt Minh Không, tùy ý vừa cười vừa nói.
Hắn bắt đầu tìm kiếm thần dược linh đan trong nhẫn, một bộ dáng như muốn làm dịu vết thương.
Vẻ mặt lạnh nhạt tự nhiên, nếu như không thấy thương thế trên người hắn thì không sao, nhưng thấy rồi thì, vết thương sâu đến tận xương, trông phá lệ bất tự nhiên, người khác nhìn thấy mà giật mình.
Nguyệt Minh Không cũng không nghĩ đến lúc này rồi mà Cố Trường Ca còn trêu chọc nàng, không khỏi trầm mặc, sau đó nhàn nhạt nói:" Cây đao kia của Tiên Nhi ẩn chứa phá hư chi lực , chữa thương đan dược bình thường không có tác dụng."
Phá hư chi lực, có thể phá hư sinh cơ, ngăn cản vết thương khép lại, cho dù là thể chất có sức sống cường đại, cũng không chịu nổi loại tra tấn này.
"Thật sao? Thảo nào khó khép lại như vậy."
Nghe vậy, Cố Trường Ca có chút giật mình, nhưng nhìn vẫn không quá quan tâm như trước.
Ông!
Sau đó, trên người hắn bắt đầu dâng lên vầng sáng, từng đạo hào quang xen lẫn nhau, khí huyết hóa thành Chân Long đáng sợ, phát ra âm thanh ầm ầm.
Khí huyết cường đại mà kinh khủng như vậy, tựa như một hoả lò đứng sừng sững giữa thiên địa.
Nguyệt Minh Không không thể không thừa nhận, thực lực của Cố Trường Ca mạnh đến không hợp thói thường, loại khí huyết chi lực này hay là lá bài tẩy mà hắn ẩn giấu đi đều nhiều như vậy.
Chỉ có điều rất nhanh sau đó, chân mày Cố Trường Ca cau lại,
Khi từng sợi dây xích thần hi muốn vươn đến chữa thương cho hắn thì ngay khi vừa chạm đến chúng lại đứt hết.
"Đúng là có chút cổ quái, những vết thương này hẳn là trong thời gian ngắn khó mà khép lại được." Hắn thở dài, như có chút bất đắc dĩ.
Lúc này, một hương thơm thanh nhã truyền đến.
"Đừng phí sức nữa, trước tiên bức phá hư chi lực ra đi, nếu không vết thương sẽ vĩnh viễn không khép lại được." Nguyệt Minh Không hơi lắc đầu, đi tới.
Sắc mặt nàng lạnh lùng, còn có chút ẩn ẩn đau lòng, sau đó lấy ra một cái khăn thêu, cẩn thận giúp Cố Trường Ca lau vết máu xung quanh miệng vết thương.
"Minh Không từ khi nào mà bắt đầu quan tâm vi phu như vậy rồi?"
Cố Trường Ca không khỏi cười nói, dường như có chút kinh ngạc vì hành động của Nguyệt Minh Không.
Vẻ mặt Nguyệt Minh Không lạnh lùng, tùy ý nói:" Từ khi nào? Chỉ là trước giờ ngươi chưa hề cảm nhận được thôi."
Lúc này, Cố Trường Ca tựa hồ có chút ngây ngẩn, sau đó yếu ớt thở dài, không nói gì.
Nguyệt Minh Không lập tức bắt được tia cảm xúc biến hóa này.
Nàng nhíu mày.
"Cố Trường Ca ngươi thở dài cái gì?"
"Không có gì."
Cố Trường Ca tùy ý cười:"Dù sao ta là người không có tâm, không cảm giác được cũng bình thường."
Nghe thì có cảm giác như rất ngốc nhưng lúc này đây hắn còn có thể nói ra hắn không có một trái tim bình thường.
Thì xem như cũng không phải thực có bệnh.
Dù sao tất cả lỗi lầm đều đổ hết cho ma tâm.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!