Chương 187 Sắc phong truyền nhân
"Đây là một giọt máu mà thiếu chủ lưu lại lúc còn sống, cũng may trước đây vẫn giữ lại. Không nghĩ tới hôm nay còn có thể phát huy tác dụng như này. Chỉ cần thi thể vẫn còn thì chúng ta sẽ có thể tìm thấy vị trí của thiếu chủ, báo thù cho thiếu chủ." một tộc lão của Bạch hổ tộc, khuôn mặt mang theo vẻ bị thống nói.
Loại bí thuật này cần trả một cái giá cực lớn.
Nhưng bây giờ bọn họ đành phải làm vậy.
Rất nhanh, bí pháp được khởi động.
Ánh sáng mông lung chợt xuất hiện, trong tiên huyết, một hư ảnh bạch hổ xuất hiện, rít gào trong hư không một tiếng sau đó bước vào!
"Đi theo hướng đi của hư ảnh này, có thể tìm được vị trí thi thể của thiếu chủ..."
Đám người cường giả này liền đi theo hư ảnh bạch hổ rời đi.
Ngay lúc đó, Cổ thành phía đông Đạo Thiên cổ thành.
Trong một tòa tiểu viện hoang vắng, cỏ dại rậm rạp, bỗng nhiên có một hồi quang hoa xuất hiện, trong hư không, hư ảnh bạch hổ hiện lên sau đó lập tức tiêu thất!
Hư không mờ nhạt, rất nhanh sau đó đám người cường giả cũng xuất hiện ở đây.
"Thi thể của thiếu chủ nhất định bị dấu ở đây!"
Vị tộc lão có khuôn mặt lạnh lùng, phái người đi tìm kiếm, rất nhanh sau đó, bọn họ phát hiện một địa lao ẩm ướt băng lãnh phía dưới tiểu viện này!
"Nơi này sao lại có một cái địa lao như này?"
Sau đó, bọn họ tiến vào, nhìn thấy cảnh tượng trong đó đều lập tức trở nên ngây dại!
"Cái này..." Sắc mặt mọi người trắng bệch, phía sau lưng mọi người đều là hàn ý:"Sao lại có nhiều thi thể như vậy?"
"Thi thể thiếu chủ cũng ở đây, một thân tinh khí và tập nguyên của thiếu chủ đều bị cắn nuốt hầu như không còn gì..." vị tộc lão kia thấy cỗ thi thể sớm đã khô héo của Bạch Liệt nằm ở đó, quả thực hắn nhìn muốn rách cả mí mắt, hận muốn điên lên vậy.
"Dám giết thiếu chủ bạch hổ bộ tộc, thôn phệ bổn nguyên, thù này không đội trời chung a!"
Hắn ngửa mặt lên trời rống giận một tiếng!
Những chuyện xảy ra ở nơi này rất nhanh đã được truyền đi khắp toàn bộ Đạo Thiên cổ thành, thậm chí còn truyền đến cả những cổ thành bên ngoài.
Chuyện này dẫn đến một đợt sóng kinh khủng, tạo thành một hồi oanh động không gì sánh kịp.
Hết thảy tu sĩ đều hoảng sợ kinh hãi, vô cùng khiếp đảm!
Ma công cấm kỵ tuyệt tích thế gian một thời gian dài bây giờ lại hư hư thực thực tái hiện nhân gian, truyền nhân ma công cấm kỵ sát hại các thiên kiêu trẻ tuổi của các tộc, thôn phệ bổn nguyên tu luyện.
Bây giờ ngay cả bạch hổ nhất tộc thiếu chủ, cũng bị sát hại.
Thi thể bị phát hiện trong một tòa cổ thành khác, lúc đó trong đại lao, còn có rất nhiều thi thể chưa kịp xử lý, những thi thể đó đều bị thôn phệ bổn nguyên!
Toàn bộ Vô Lượng Thiên, đều bị oanh động!
Hơn nữa bạch hổ bộ tộc còn truyền ra một tin tức, người sát hại truyền nhân Bạch Liệt chính là một nam tử tên là Diệp Lăng!
Tu sĩ cung cấp thông tin của Diệp Lăng, sẽ có thưởng lớn!
Sau đó, rất nhiều tin tức của tên nam tử Diệp Lăng này cũng bị thái cổ Diệp tộc thiếu chủ Diệp Lang Thiên tiết lộ ra ngoài, cũng nói rõ rất nhiều điểm đáng ngờ mà hắn phát hiện.
Trong lúc nhất thời, cái tên Diệp Lăng ma công người thừa kế, lan truyền ở khắp nơi dẫn đến chấn động lớn, chính là người người đều muốn giết chết ma công người thừa kế.
Tất cả tu sĩ đều đang tìm kiếm gã tu sĩ tên Diệp Lăng này, nhưng họ phát hiện Diệp Lăng như đá ném xuống biển rộng, biến mất không chút tung tích.
Mà trong nháy mắt, mấy ngày trôi qua.
Ngoại giới rung chuyển động trời.
Mà đại điển sắc phong truyền nhân của Đạo Thiên Tiên Cung lại thuận lợi cử hành, tất cả trưởng lão và đám đệ tử đều tề tụ tại đại điện của Đạo Thiên Tiên Cung, thân ảnh trùng trùng điệp điệp.
Không ít đệ tử đạo thống khác cũng có mặt ở đây, chính mắt chứng kiến màn đại điển sắc phong này.
Đại trưởng lão tự mình hiện thân, xuất hiện trên đài cao, sắc mặt thanh sắc, tiên phong đạo cốt, áo bào trắng phiêu phiêu.
Đứng bên dưới đại trưởng lão là một người đàn ông trung niên mặc trường sam màu xanh vẻ mặt ôn hòa, để một chòm râu dài.
Vóc người hắn cao ngất, mắt sáng như sao, tóc trắng như tuyết, dáng đứng ngang nhiên, bên người hắn hình như có phù quang dao động, cũng có ảnh diệu di động, như mộng như ảo, chính là Đạo Thiên Tiên Cung cung chủ.
Hắn nhìn về Cố Trường Ca đang đứng rất gần, khẽ mỉm cười nói:"Tương lai Đạo Thiên Tiên Cung giờ giao cho ngươi."
Cố Trường Ca mỉm cười, đáp lễ nói:"Lời này của cung chủ, còn hơi sớm a."
Bên cạnh hắn, thứ hai mới là nhóm trưởng lão tu vi sâu không lường được.
Xếp lần lượt phía dưới là đám đệ tử chân truyền, nội môn đệ tử.
Còn đệ tử ngoại môn của Đạo Thiên Tiên Cung thì vì không có tư cách tới gần nên chỉ có thể đứng ở phía xa nhìn qua đây.
Các đệ tử lúc này đều cung kính nhìn về phía bóng người thon dài kia, không ít người sinh lòng ao ước.
Rất nhanh, một loạt lễ nghi phức tạp kết thúc.
Sắc mặt đại trưởng lão có chút phức tạp, nhìn đám nam tử trẻ tuổi phong thần như ngọc, mở miệng nói:
"Hôm nay, Đạo Thiên Tiên Cung ta sắc phong truyền nhân, tổ sư trên cao, chính mắt kiểm chứng..."
"Đặc biệt sắc phong đệ tử chân truyền Cố Trường Ca thành Đạo Thiên Tiên Cung đương đại truyền nhân!"
"Ban thưởng y phục truyền nhân!"
Nói xong, một vị trưởng lão khóe miệng treo nụ cười mỉm, cầm trong tay một bộ y phục truyền nhân!
Đạo Thiên Tiên Cung truyền nhân không giống với những đạo thống còn lại, vài thập niên hoặc là mấy trăm năm sẽ đổi một lần.
Chỉ cần một đời cung chủ vẫn còn tại vị, thân phận truyền nhân cũng sẽ không đổi, mãi cho đến khi cung chủ từ chức, quy ẩn tu luyện.
Nói cách khác, vị trí truyền nhân một khi được lập thì có nghĩa là chí ít trong vòng ngàn năm cũng không thay đổi.
Một Đạo Thiên Tiên Cung lớn như vậy, tương lai sẽ bị họ chấp chưởng!
Vũ y tinh quan, áo bào trắng tung bay.
Mỗi tấc đều lộ ra vẻ tinh xảo hoa mỹ như do hàng tỉ tia cửu thiên tinh quang dệt thành, thần quang lưu chuyển, dường như bao phủ phần tiên ý rực rỡ vô tận.
Sau khi Cố Trường Ca mặc vào, thân hình cao ngất, cả người toát ra vẻ siêu phàm thoát tục, phong thần như ngọc.
Rất nhiều nữ đệ tử và trưởng lão nhìn thấy một màn này, trong mắt không khỏi toát ra tía sáng kỳ dị, tâm thần lung lay.
Hết chương 187.
Chương 188. Phượng Tiên Kim Thang
"Trường Ca gặp qua chư vị trưởng lão cùng cung chủ."
Sau khi mặc vào trang phục của truyền nhân, Cố Trường Ca rốt cục xem như danh chính ngôn thuận trở thành truyền nhân của Đạo Thiên Tiên Cung.
Hắn cũng lập tức thay đổi thái độ với các vị trưởng lão, thần sắc ôn hòa, kém chút khiến mấy người bọn hắn còn tưởng bản thân bị hoa mắt nhìn lầm.
Tên Cố Trường Ca không ngờ còn có thể có thần sắc ôn hòa như vậy.
Thật sự khiên bọn hắn có chút không thể tin được.
"Trường Ca từ hôm nay trở đi chính là truyền nhân của Đạo Thiên Tiên Cung ta, hắn đương nhiên sẽ trở thành một tấm gương tốt dẫn dắt các vị sư đệ sư muội , có hắn ở đây chuyện Tiên Cổ đại lục mở ra lần này chúng ta cũng cảm thấy rất yên tâm."
Trên đài cao, cung chủ Đạo Thiên Tiên Cung mỉm cười nhìn tất cả mọi người, sau đó nói.
Cố Trường Ca thần sắc thản nhiên nói, " cung chủ xin hãy yên tâm, có ta ở đây, trên Đạo Thiên Tiên Cung địa bàn không có người nào dám làm loạn."
Lời nói này tuy có vẻ hời hợt, nhưng lại ẩn chứa sự đáng tin cậy không có gì sánh, khiến mấy vị trưởng lão cùng cung chủ cũng không khỏi gật đầu.
Đây cũng là mục đích chính bọn hắn lập Cố Trường Ca làm truyền nhân .
Mà tu vi của Cố Trường Ca bây giờ, vậy mà đã đột phá đến Phong Vương cảnh hậu kỳ, khiến bọn hắn không thể không cảm thán không hổ là Chân Tiên chi tư.
Nhớ năm đó khi bọn hắn ở cái tuổi này, cũng đang lọ mọ ở Thánh Chủ cảnh mà thôi.
Lúc này, ngay cả đại trưởng lão cũng không thể không gật đầu.
Chỉ nhìn từ bên ngoài mà nói, Cố Trường Ca thực sự có khả năng lừa gạt rất tốt, thần sắc bình tĩnh không màng danh lợi, ngũ quan tuấn tú, thậm chí có thể khiến rất nhiều nữ nhân đố kỵ.
Không thể không nói, tài năng ngày thường Cố Trường Ca thể hiện cộng thêm sau khi mặc lên trang phục truyền nhân của Đạo Thiên Tiên Cung, bọn hắn thật sự rất hài lòng.
Đương nhiên tính cách thực sự của hắn, bọn người đại trưởng lão đương nhiên biết rõ, sẽ không bị vẻ bề ngoài của hắn mê hoặc.
Mà rất nhanh, ngay trước mặt các đệ tử cùng chư vị trưởng lão.
Cung chủ Đạo Thiên Tiên Cung cũng bắt đầu ban thưởng bảo vật cho Cố Trường Ca, thân là truyền nhân đương nhiên có được những trọng bảo xứng với thân phận này!
"Người đâu, ban thưởng cho truyền nhân cánh phượng tiên kim thang."
Cung chủ nói, một vị trưởng lão bưng một cái hộp đi tới.
Bên trong là một bộ Tiên Kim Thang, tỏa ra ánh sáng lung linh, xán lạn vô cùng, giống như được chế tạo từ các loại kim tiên, tràn ngập khí tức cường đại.
"Đây là binh khí một vị lão tổ Đạo Thiên Tiên Cung ta năm đó tùng sử dụng qua, thần uy của cánh phượng tiên kim thang không cần phải bàn cãi, một khi khôi phục Thánh Cảnh cường giả bình thường không tới gần được người ngươi."
"Bất quá trước khi bước tới Thần cảnh, ngươi không khởi động được nó."
Cung chủ cười nói, đem cánh phượng tiên kim thang ban cho Cố Trường Ca.
"Đa tạ cung chủ."
Cố Trường Ca tiếp nhận, đương nhiên không có lý do gì để cự tuyệt cả, mà hắn liếc mắt nhìn qua, phát hiện món đồ này thật sự không tệ.
Đương nhiên đối với hắn mà nói thật ra tác dụng cũng không lớn, bất quá nhìn khá là đẹp mắt, như là một đôi cánh phượng lẳng lặng nằm trong lòng bàn tay.
Sau đó, cung chủ lại ban thưởng mấy món trọng bảo, mỗi bảo vật ẩn chứa thần uy kinh khủng khác nhau, tỉ như Âm Dương đạo Kiếm đồ, Phong Long Ấn vân vân...
Sắc phong đại điển lần này cũng đến lúc chuẩn bị kết thúc.
Ngoại trừ đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung ra còn có thiên kiêu trẻ tuổi từ các thế lực khác đến đây xem.
Tỉ như Diệp Lang Thiên truyền nhân Thái Cổ Diệp tộc, hắn ngồi ngay ngắn ở một chỗ , ngay cả sợi tóc cũng đang bay bay, bao phủ thần quang, giống như thần linh, khiến cho người ta không thể khinh thường.
Ngồi bên cạnh hắn là một thiếu nữ áo tím, chính là Diệp Lưu Ly.
Trừ hai người ra còn có tuổi trẻ Chí Tôn của các thế lực còn lại, tỉ như Bằng Phi truyền nhân, Thái Cổ Hoàng tộc, Kim Sí Đại Bằng tộc, hào quang của hắn so Diệp Lang Thiên còn chói mắt hơn, sợi tóc màu vàng óng ánh giống như dát vàng vậy.
Còn có Xích Linh thiên nữ của Chu Tước nhất tộc, là một nữ tuổi trẻ Chí Tôn dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, khuôn mặt đẹp đẽ mỹ lệ, nhìn dáng vẻ chỉ mới mười hai mười ba tuổi, nhưng thật ra tuổi tác chênh lệch cùng Cố Trường Ca không nhiều.
Nhân tộc bên này cũng không ít tuổi trẻ Chí Tôn lộ diện.
Trường Sinh Vương gia là một tuổi trẻ Chí Tôn thần bí tên là Vương Vô Song, toàn thân bao phủ trong sương mù, nhìn không rõ chân dung, vô cùng cường đại.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!