Chương 291 Diệp Lăng trải lòng
Bên trong tộc địa Hắc Thiên Ưng, một thiếu nữ đang đứng sừng sững trên vách núi mây mù lượn lờ.
Nhìn dáng vẻ bất quá mười bảy mười tám tuổi, toàn thân áo trắng, quanh thân mây mù phun trào, ngũ quan đẹp đẽ.
Tóc đen như mây, trên tóc cài Cửu Hoàng trâm, người mặc áo sơn hà cẩm tú, thánh khiết tựa như một bông sen thần , vẻ mặt kiều diễm vô song.
"Tiên Cổ Long Tộc ban bố Chân Long lệnh, thế hệ trẻ tuổi các tộc Tiên Cổ Di tộc, tất cả muốn tham dự vào trong hàng ngũ thảo phạt Cố Trường Ca."
Thiếu nữ nhẹ giọng tự nói, trong con ngươi đen như ngọc thạch, có tinh quang rạng rỡ.
"Bây giờ Long Đằng đã chết, thế hệ trẻ tuổi Tiên Cổ các tộc như rắn mất đầu, đây chính là cơ hội tốt của ta."
Nàng chính là tỷ tỷ của Hắc Minh, Hắc Nhan Ngọc.
Thực lực của nàng có thể được xếp vào một trong những người nổi bật nhất thế hệ trẻ tuổi Tiên Cổ các tộc.
Hắc Thiên Ưng nhất tộc mấy chục vạn năm khó thấy nhân vật thiên tài.
Đoạn thời gian trước, khi Long Đằng tìm kiếm thiên chi kiêu nữ các tộc, bởi vì có dung mạo xuất chúng, nàng bị Long Đằng coi trọng, cố ý đặt vào hậu cung của hắn.
Đối với việc này, bản thân Hắc Nhan Ngọc vô cùng cự tuyệt, nàng giấu tài, thanh danh không hiện.
Nhưng cũng không có nghĩa là nàng thực lực yếu, cam nguyện thần phục với Long Đằng.
Nhất là bản thân Hắc Nhan Ngọc là người có dã tâm, dự định dẫn đầu Hắc Thiên Ưng nhất tộc tái tạo huy hoàng của tiên tổ, thống ngự Tiên Cổ các tộc.
Nàng lúc đầu dự định tìm một cơ hội khiêu chiến Long Đằng, nói rõ lập trường bản thân.
Nhưng chưa từng nghĩ Long Đằng lại chết trong tay Cố Trường Ca.
Hắc Nhan Ngọc từng nghe nói qua về Cố Trường Ca, biết người này rất mạnh, những lời đồn giữa Tiên Cổ các tộc, khó mà khiến người tin phục, chẳng qua là trong lòng còn có oán giận, bôi đen hắn mà thôi.
Thực lực chân chính của Cố Trường Ca chí ít đã tới gần Thiên Thần cảnh.
Hắc Nhan Ngọc cố ý điều tra kết quả trận chiến kia.
Tuổi trẻ cấm kỵ!
Bốn chữ nặng nề này cũng không phải là nói ngoa.
Bất quá lần này, các tộc cùng liên hợp với nhau chuẩn bị thảo phạt Cố Trường Ca.
Chuyện này dưới cái nhìn của nàng có lẽ chính là một cơ hội của mình.
Cố Trường Ca cường đại tới đâu, cũng không có khả năng một người đối phó toàn bộ Tiên Cổ tộc đàn.
"Người đâu, đi theo ta chinh phạt Cố Trường Ca."
Rất nhanh, Hắc Nhan Ngọc truyền ra lời nói, trong núi lớn sau lưng nàng lập tức xông ra mấy đạo thân ảnh cường hoành.
"Xoẹt xoẹt xoẹt."
Tiếng phá không không ngừng, từ khắp nơi trong vách núi xông ra, xuất hiện bên người Hắc Nhan Ngọc.
Thiếu nữ tóc vàng có hai cánh, nam tử cường tráng hai tay bao trùm lân phiến, cự hán đầu mọc sừng trâu
Những sinh linh này khí tức cường đại, tu vi yếu nhất cũng là Hư Thần cảnh, chính là cường giả tự tay Hắc Nhan Ngọc thu phục được trong đại sơn này.
Sau khi Hắc Nhan Ngọc biến mất, bên vách núi ở sau lưng nàng, một thiếu niên sắc mặt tái nhợt đi ra.
Thiếu niên sau lưng mọc lên một đôi cánh đen, chính là Hắc Minh.
Giờ phút này trong ánh mắt của hắn đang hiện ra quang mang quỷ dị, nhìn chằm chằm phương hướng Hắc Nhan Ngọc rời khỏi.
"Đến ngay cả hai vị lão tổ cũng tu luyện Giá Y công pháp, hiện nay tỷ tỷ rời khỏi gia tộc, đây chính là thời điểm ta quật khởi mạnh mẽ, ôm hết thảy quyền lực trong tay."
Hắc Minh tự lẩm bẩm nói, trong mắt dã tâm như hỏa diễm, đang thiêu đốt mãnh liệt.
Ngay cả chính hắn cũng không chú ý tới, trong đôi mắt mình, đang có đường vân màu trắng như mạng nhện hiện lên, sau đó nhanh chóng tiêu tán không thấy.
Khi Diệp Lăng mang theo Doãn Mi bước vào bên trong giếng cạn.
Trước mắt liền một mảnh trời đất quay cuồng, trong thoáng chốc có rất nhiều không gian đang bị hủy diệt.
Cuối cùng, hai người tựa như xuyên qua một con sóng lớn, rơi xuống mặt đất.
Trong mắt Doãn Mi lóe lên một tia khác thường rồi biến mất, sau đó lộ ra vẻ giật mình nói, " nơi này là nơi nào ? chẳng lẽ chúng ta tới một thế giới khác?"
"Không sai, nơi này đã là một thế giới khác, nói đúng ra, kỳ thật có thể tính là một tiểu thế giới, chẳng qua là sư tôn ta để lại cho ta."
Nghe vậy, Diệp Lăng đi trước mặt nàng gật đầu nói, đè nén hưng phấn trong lòng.
Ngày thường hắn đều gọi là Luân Hồi Cổ Thiên Tôn.
Nhưng lúc này đang ở trong động phủ Luân Hồi Thiên Tôn để lại cho hắn, vẫn nên xưng hô sư tôn thì tốt hơn.
Vạn nhất Luân Hồi Cổ Thiên Tôn còn có một luồng tàn hồn ở chỗ này, nghe được hắn lời bất kính của hắn, đem hắn trục xuất sư môn, vậy thì quá thua lỗ rồi.
Cho nên đừng nhìn Diệp Lăng bình thường có vẻ không hề thông minh, nhưng trong lòng kỳ thật suy nghĩ rất nhiều.
"Luân Hồi Cổ Thiên Tôn lẽ nào là "
Lúc này, vì phối hợp với lời nói của Diệp Lăng, Doãn Mi không khỏi lộ ra biểu tình khiếp sợ.
Dáng vẻ bị trấn trụ.
Kỳ thật Cố Trường Ca đã nói những lời này với nàng rồi, cho nên nàng căn bản không giật mình.
"Đúng vậy, ngươi không có đoán sai." Diệp Lăng lúc này, cũng có chút đắc ý cùng tự ngạo, thân phận truyền nhân Luân Hồi Thiên Tôn, khiến hắn rất tự hào.
Bất quá sợ bị những người khác để mắt tới cơ duyên của hắn, không dám bại lộ.
Bây giờ ở trước mặt Doãn Mi thẳng thắn nói ra lời này, khiến hắn không khỏi lộ ra tiếu dung, rất hưởng thụ ánh mắt chấn kinh, sùng kính của Doãn Mi.
"Luân Hồi Thiên Tôn, kia thế nhưng là nhân vật gần với tiên, không nghĩ tới Diệp Lăng ngươi lại còn có địa vị như vậy, thật làm người ta chấn kinh." Doãn Mi không khỏi bội phục nói.
Diệp Lăng lắc lắc đầu nói, "Cho nên những tin đồn ở ngoại giới, nói ta là người thừa kế ma công , cái này hoàn toàn không phải là thật. người thừa kế ma công thực sự thật ra là truyền nhân Đạo Thiên Tiên Cung Cố Trường Ca "
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!