"Ca ca, nghe nói ngươi dự định xuất thế?"
Ngay lúc rất nhiều đạo thống đại giáo đang đi tham gia thọ yến của Trường Sinh Cố gia.
Thiên Hoàng sơn, không trung.
Một tòa cung điện ẩn nấp vào hư không, bên trong đại điện bị vô tận Hỗn Độn Khí bao phủ.
Thần quang như nước thủy triều, bảo quang ẩn hiện, các loại đạo vận tiên cơ mênh mông.
Một vị nam tử tuấn mỹ tuổi trẻ, thân mang áo trắng, toàn thân bị tiên ý cùng các loại quy tắc bao phủ, có vẻ vô cùng siêu nhiên.
Hắn ngồi xếp bằng ở đây, liền tựa như trung tâm thiên địa, mỗi một hơi thở đều lộ rõ khí tức cường đại cùng cao thượng!
Giờ phút này, nói chuyện chính là một thiếu nữ tóc bạc tuyệt mỹ.
Thân hình cao gầy, tóc đen mềm mại, bên trong con ngươi có ngân quang sáng chói, thân mang ngũ thải tiên y, đan xen một tia một luồng quy tắc trật tự.
Ngay cả các loại trang sức trên thân, cũng là pháp khí cực kỳ mạnh.
Huyết mạch ,thiên phú thậm chí địa vị của nàng cũng không kém vị nam tử tuấn mỹ trẻ tuổi trước mặt chút nào.
Bởi vì hai người chính là huynh muội, phụ thân của bọn hắn chính là Doanh Thiên Hoàng, từ thời kỳ cổ lão đã phong ấn bọn hắn trong linh dịch đến thời đại này, một mực chưa từng xuất thế.
Hôm nay, chợt nghe ca ca của mình dự định xuất thế, thiếu nữ tóc bạc cũng bị kinh ngạc, nhịn không được đến đây hỏi thăm sự tình thật hay giả.
Dựa theo lời phụ thân bọn hắn lưu lại, hiện tại chưa đến lúc bọn hắn xuất thế.
Tu vi của hai người, mặc dù cường đại hơn so với rất nhiều tuổi trẻ chí tôn hiện nay, nhưng cũng không có nghĩa là, bây giờ phải xuất thế.
Bên trong thôi diễn của phụ thân bọn hắn, thời gian huynh muội bọn hắn xuất thế, chí ít cũng phải gần thành đạo.
Hiện tại có phải hay không quá sớm rồi?
Thân phận của hai người quá tôn quý, chính là con Doanh Thiên Hoàng, một khi xuất thế, chẳng phải mang ý dẫn phát các phương oanh động.
Thậm chí Thái Cổ vạn tộc bây giờ, đều sẽ ngồi không yên.
Nghe vậy, Doanh Sương mở mắt, lạnh nhạt nói, "Muội muội đối với việc này, có gì vấn đề sao?"
Cảm xúc trên mặt, nhìn không ra một tia dị thường.
Cho dù là muội muội của hắn Doanh Ngọc cũng không cảm thấy có chỗ gì kỳ quái.
Thông qua đoạn thời gian này tìm tòi, hắn cũng nắm được không ít tính cách và thói quen liên quan tới Doanh Sương, sẽ không bởi vì những chuyện nhỏ nhặt này mà để cho người ta phát giác được dị thường.
Cho nên, thích ứng thân phận này, đối với Doanh Sương mà nói không chút khó khăn.
Chỉ là rất nhiều ký ức đều không có, lúc làm việc và nói chuyện phải cẩn thận hơn.
Mặc dù chưa ăn qua thịt heo, nhưng tốt xấu đều gặp qua heo chạy.
Lúc này, chỉ cần giả bộ, ai dám hoài nghi thân phận của hắn, ai có thể nhìn ra hắn là đồ giả mạo chứ?
Đây chính là việc phải cân nhắc.
Ngay cả thần hồn chi khí Doanh Thiên Hoàng luyện chế cho hắn, cũng không có bất cứ động tĩnh gì.
Cho nên, hắn bây giờ còn phải lo lắng gì chứ, dù sao chỉ cần giả vờ giỏi chút là được.
Doanh hoàng tử, thế nhưng là nhân vật hắn đã nhắc tới cả ngày lẫn đêm, hâm mộ ghen ghét thậm chí đến tình trạng điên cuồng.
Không nghĩ tới lại thật sự có một ngày trở thành nhân vật này.
Nghĩ tới những thứ này, trong lòng Doanh Sương nhịn không được có chút kích động và hưng phấn.
Hiện tại, hắn chính là Doanh hoàng tử Doanh Sương!
Chưởng khống toàn bộ Thiên Hoàng sơn, cũng là chủ nhân tương lai của Thiên Hoàng sơn, thậm chí toàn bộ Thái Cổ vạn tộc thấy hắn cũng phải cung kính hành lễ, không dám bất kính.
Mà hắn càng là có được thiên phú kinh khủng cùng thể chất của Doanh hoàng tử, bao gồm các loại bảo huyết cùng tiên tài rèn đúc, thân xác vô địch và pháp lực ngập trời!
Doanh Sương tự tin sau khi xuất thế, có thể vô địch tám phương, cho dù là đệ nhất thế hệ trẻ tuổi Cố Trường Ca, hắn cũng có thể địch!
"Không có vấn đề, nếu là việc ca ca quyết định, vậy ta tự nhiên nghe theo ca ca."
Doanh Ngọc mặc dù đối với việc này hoang mang, nhưng Doanh Sương không giải thích, nàng cũng không tiếp tục hỏi tiếp.
Mà ở Thiên Hoàng điện lâu rồi, nàng cũng rất muốn đi ra bên ngoài chứ không phải ngày nào cũng ngồi tu luyện như hiện tại.
Nàng đã từng định nhắc Doanh Sương muốn đi ra ngoài xem một chút, kết quả bị Doanh Sương hung hăng khiển trách một trận.
Mà bây giờ, Doanh Sương chủ động muốn xuất thế, vậy khẳng định là có dụng ý của hắn.
"Khi ta vẫn là Tiểu Tư nuôi ngựa, ngươi ở trên cao xa không thể chạm tới, mà ta chỉ là một ngọn cỏ ven đường không thể với được mây."
"Mà bây giờ, ta lắc mình biến hoá, đã trở thành người thân phận trân quý nhất Thái Cổ vạn tộc... "
Sau khi thấy Doanh Ngọc rời đi, trong ánh mắt Doanh Sương, xuất hiện một tia hoảng hốt, trong lòng thì thào nói.
Hắn vĩnh viễn cũng không quên được, ban đầu lúc hắn sắp đói chết, là ai xuất thủ, để cho người ta cứu hắn, nhóm lên ngọn lửa hi vọng trong lòng hắn.
Là ai, truyền cho hắn công pháp tu hành, khiến hắn đi đến con đường tu hành.
"Tiểu thư, ta biết ngươi không chỉ là đáng thương ta, bằng không ngươi cũng sẽ không đứng ra lúc ta bị người trào phúng khi dễ , ta đối với ngươi mà nói, không giống Tiểu Tư, là đặc biệt ..."
Giờ khắc này, trong mắt Doanh Sương hiển hiện rất nhiều hồi ức.
Sau mỗi lần cho Tiểu Bạch ăn no, hắn đều đầy cõi lòng mừng rỡ chờ đợi, chờ tiểu thư tới gặp Tiểu Bạch, đối với hắn lộ ra nụ cười.
"Bởi vì thân phận của ta, cho nên tiểu thư mới không thể hiện quá nhiều, ta biết mà, ta hiểu nỗi khổ tâm của ngươi."
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!