Bên trong đại điện, rất nhiều tân khách tề tụ, vô cùng náo nhiệt, đều là nhân vật lớn các phương, trong ngày thường nghĩ cũng không dám nghĩ tồn tại.
Không ít chí cường giả hư hư thực thực đã tọa hóa cũng tới đây, đích thân vì Cố mẫu đưa lên hạ lễ ( hạ = chúc mừng).
Kỳ thật ở trong lòng bọn họ, Trường Sinh Cố gia chính là gia tộc thần bí lâu đời nhất trong số Trường Sinh thế gia.
Từ thời kỳ cổ xưa nhất, tựa hồ đã sừng sững bất diệt.
Trải qua vô số hạo kiếp, cuối cùng cho người ta một loại cảm giác vạn giới sập mà hắn không hủy, dù thiên địa diệt mà ta vẫn trường tồn, không có ai biết nội tình Trường Sinh Cố gia đến cùng có bao nhiêu đáng sợ.
Nhưng mặc kệ là... thế lực gì, cũng không dám xem nhẹ.
Ngay cả Vương Tử Câm thần sắc cũng thất kinh, chú ý tới một vị có bối phận rất đáng sợ của Nhân Tổ điện, vị kia thoáng hiện thân, đi sâu về hướng đại điện Cố gia, giống như dự định đi bái phỏng lão bằng hữu.
Đủ loại biểu hiện như thế, không khỏi khiến nàng kinh sợ, Trường Sinh Vương gia mặc dù cũng được mang theo danh Trường Sinh, nhưng so với Trường Sinh Cố gia, tựa hồ luôn kém chút gì đó.
"Kém chút nội tình!"
Cuối cùng, nàng lắc đầu khẽ nói, phát hiện tầm mắt của mình, là quá hẹp.
Vốn cho rằng thân là người xuyên việt, có thể xem thoả thích toàn bộ thế giới, nhưng phát hiện thật sự chính là nàng tầm mắt quá hẹp, xem thường rất nhiều người và thế lực.
Đối với người luôn tự tin, dự liệu tất cả như Vương Tử Câm mà nói, điều này không khác gì phải chịu đả kích to lớn.
"Tiểu thư, ta đã nói ngươi quá coi thường thiên kiêu trong thiên hạ, hiện tại rất nhiều người đều nói, trừ phi những Đế tử kia, hoặc là cổ hoàng tử xuất thế, bằng không thế hệ trẻ tuổi sẽ không có ai là đối thủ của Trường Ca thiếu chủ."
Trong mắt Tú Nhi tất cả đều là ngưỡng mộ đối với Cố Trường Ca, tựa như fan cuồng mê muội sùng bái đến cực hạn.
Vương Tử Câm nghe vậy ngược lại cười cười, "Ngược lại có chút hi vọng những người kia xuất thế, ta cũng muốn nhìn xem thực lực Cố huynh, đến cùng là ở cấp độ nào."
Nhìn Cố Trường Ca, trong nội tâm nàng cũng không nhịn được sinh ra một cỗ tranh phong.
Trước lúc này, loại cảm giác này hoàn toàn không có.
Bởi vì trên người Cố Trường Ca, nàng cảm nhận được áp lực, nàng hoàn toàn nhìn không thấu Cố Trường Ca.
Nếu như không phải cân nhắc đến nguyên nhân sợ bại lộ thân phận của mình, nàng cũng nhịn không được muốn cùng Cố Trường Ca giao thủ so tài.
Bên trong đại điện tráng lệ, tân khách đều vui mừng, đàm luận đủ loại sự tình, sau đó dâng lên lời chúc mừng.
Phụ thân Cố Trường Ca, Cố Lâm Thiên cũng hiện thân, tu vi kinh khủng mà mênh mông, đã không biết đến cấp độ nào.
Hắn xuất hiện ở trên thủ vị, khuôn mặt mơ hồ, hiện tại đang cùng tất cả tân khách trò chuyện.
Cuối cùng không hẹn mà cùng đem chủ đề nói đến thế hệ trẻ tuổi.
Không hề nghi ngờ, Cố Trường Ca tự nhiên là người chói mắt nhất trong thế hệ này, cho dù là cường giả thế hệ trước, nhắc đến hắn cũng không dám xem nhẹ, phải kính sợ đối mặt.
Tiên Cổ đại lục một chuyện kia đã chấn kinh thiên hạ.
Tất cả mọi người cũng không dám tưởng tượng đây là việc mà một người trẻ tuổi có thể làm ra.
Nhưng sự thật chính là như thế.
Trường Sinh Cố gia thiếu chủ, Đạo Thiên Tiên Cung truyền nhân, Thái Sơ Thần Giáo thiếu chủ, Luân Hồi Cổ Thiên Tôn truyền nhân, người chấp chưởng các Tiên Cổ chúng tộc...mang theo rất nhiều vầng sáng, khiến cho người ta nhìn mà than thở, thật lâu không nói gì.
Luận uy thế, thế hệ trẻ tuổi đã không người nào có thể ngồi cùng hàng với Cố Trường Ca.
Cho dù là Nguyệt Minh Không, cũng kém không chỉ nửa bậc.
Cố Trường Ca là mặt mũi của Trường Sinh Cố gia, nghe được những lời khen này, rất nhiều tộc nhân Cố gia và một đám tộc lão, đều có vẻ rất là cao hứng, mát mày mát mặt.
Người sống một đời, ai không thích nghe tán dương, lời nịnh nọt?
Mặc dù rất nhiều thủ đoạn của Cố Trường Ca làm người khác sợ hãi, không tính là quang minh lỗi lạc, nhưng dù sao cũng khiến cả một đám tộc nhân Cố gia rất hài lòng.
Đặc biệt là Cố Tiên Nhi cũng bị hắn mang theo trở về, cùng tộc nhân đoàn tụ, nhiều hoặc ít cũng hoá giải chút xa cách.
Thân phận thiếu chủ của Cố Trường Ca, theo bọn hắn thấy là nên như vậy.
Có thiếu chủ như thế, làm sao gia tộc không vui vẻ chứ?
Ánh mắt ban đầu....quả nhiên là sai.
"Minh Không tỷ tỷ ..."
Trong góc đại điện.
Cố Tiên Nhi thân mang váy dài lưu tiên, khí chất thanh lãnh mà cao ngạo, tựa như tinh linh không tì vết.
Giờ phút này nàng đang lôi kéo Nguyệt Minh Không, thấp giọng nói chuyện.
"Tiên Nhi... "
Nguyệt Minh Không vẻ mặt đầy nhu hòa.
Hai người đang ôn chuyện, ngày đó sau khi tiến vào Tiên Cổ đại lục, liền xa nhau, cho tới nay mới có thể gặp lại, ngược lại có rất nhiều lời nói muốn nói.
Sau khi quay về Trường Sinh Cố gia, hết thảy đãi ngộ của Cố Tiên Nhi, dù là thân phận hay địa vị gì, đều trong nháy mắt đạt đến trình độ là hòn ngọc quý trên tay Cố gia.
Nhất thời khiến nàng không kịp phản ứng.
Nhưng loại chuyện này, rất hiển nhiên là có Cố gia chư vị tộc lão và gia chủ đáp ứng.
Cố Tiên Nhi cũng dần dần thích ứng.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!