Lần này từ trong thương thành của hệ thống đổi tấm phù văn kia đã bỏ ra không ít giá trị thiên mệnh, dù sao Trường Sinh Cố gia quá nhiều cường giả, không chừng bị lão tổ nào đó phát giác được, xuất thủ phá hủy kế hoạch của hắn, vậy thì quá không hay rồi.
Nụ cười của Cố Trường Ca nhiều thêm vài phần hứng thú, nếu như hắn không đoán sai, hiện tại Vương Tử Câm đoán chừng đang gặp phải hiểm cảnh.
Nếu như sinh mệnh gặp nguy, đoán chừng phải gắng gượng.
Vì để Vương Tử Câm có thời cơ trì hoãn, Cố Trường Ca phân phó khôi lỗi ra tay nhẹ một chút, nhường một chút.
"Tiếp theo chỉ cần chờ là ổn, ngược lại đáng tiếc cho vở kịch này, rất nhiều màn hay hắn không thể tận mắt thấy." Hắn có chút thở dài, căn bản không có áy náy với việc đem tính mạng của Vương Tử Câm ra tính toán.
Truyền nhân Nhân Tổ điện xuất thế, làm rối loạn bố trí lúc trước của hắn.
Hiện tại Vương Tử Câm đến, thêm một vị truyền nhân Nhân tổ điện khác sắp hiện thân, cùng với gã sai vặt bỗng nhiên xuất hiện, khiến kế hoạch thay thế Nhân Tổ của Cố Trường Ca càng thêm phần nắm chắc.
Sau đó, Cố Trường Ca cảm giác thời gian cũng không còn nhiều lắm, liền một bước phóng ra, hướng đến phía kia.
Hắn cũng không tính làm người đầu tiên phát hiện điểm dị thường
Dù sao dưới tác dụng của phù văn ẩn giấu khí tức, trừ phi là cách rất gần chuẩn Chí Tôn tồn tại, hắn mới có thể phát hiện ra động tĩnh chiến đấu nơi đó, từ đó hiện thân đi cứu Vương Tử Câm.
Một người trẻ tuổi như hắn, lại có thể cảm giác được bất ổn đầu tiên? Chí còn nhanh hơn so với một đám cường giả Thánh Cảnh?
Đây không phải tự tìm hiềm nghi sao?
Cố Trường Ca luôn theo đuổi kế hoạch vẹn toàn.
Cho nên, hắn không vội.
Hắn vẫn rất tin tưởng vào Vương Tử Câm, thân là người xuyên việt, thân là khí vận chi nữ, thân phận địa vị như thế, làm sao chỉ có chút năng lực thôi?
Gặp dữ hóa lành, cũng không phải vấn đề gì, huống chi hắn đã phân phó khôi lỗi, tận lực lưu thủ.
Nghĩ như vậy, tròng mắt Cố Trường Ca bỗng nhiên hơi híp.
"Đến rồi! Là lúc ta anh hùng cứu mỹ nhân."
Hắn lộ ra nụ cười, hóa thành thần hồng, nhanh chóng tiến đến phía cung điện kia.
Mà trong nháy mắt, nụ cười trên mặt hắn biến mất, ngược lại biến thành một bộ băng lãnh sát ý, phẫn nộ ngập trời.
Đồng thời, âm thanh băng lãnh quát hỏi của Cố Trường Ca, vang vọng trong không gian đen kịt.
"Cuồng đồ to gan, dám ngang nhiên ra tay dưới mí mắt của Trường Sinh Cố gia ta!"
"Muốn chết!"
Đạo thanh âm này, lập tức liền kinh động đến rất nhiều người.
Ông! !
Hắn lập tức xuất hiện ở nơi nghỉ ngơi của Vương gia, ánh mắt băng lãnh, một chưởng đánh về phía cung điện ở dưới, chưởng ấn đáng sợ mà sáng chói, bộc phát ra ánh sáng lòe loẹt.
Tựa như một vòng mặt trời nhỏ nổ tung!
"Xảy ra chuyện gì? Thanh âm này tựa hồ phát ra từ miệng Trường Ca thiếu chủ ,lẽ nào hắn đang cùng người nào giao thủ sao? Làm sao lại bỗng nhiên quát lên như vậy?" Không ít tu sĩ, khiếp sợ đi ra, nhìn về phía thiên ngoại.
"Vừa rồi tựa hồ là phương hướng Trường Sinh Vương gia, có tiếng truyền ra "
Một đoàn tu sĩ, trong nháy mắt xuất hiện ở chân trời, các phương đạo thống thế lực, đều chấn kinh cùng cảm thấy khó hiểu.
Tối muộn, trong đầu tất cả mọi người đều là một mảnh mờ mịt, không biết đã xảy ra chuyện gì.
"Phương hướng đó, là chỗ Vương gia... Trường Ca hắn xuống tay với Vương Tử Câm sao?"
Phương hướng khác, Nguyệt Minh Không xuất hiện ở trong không trung, ánh mắt bình tĩnh, mang theo suy nghĩ thật sâu.
Phản ứng đầu tiên của nàng, chính là Cố Trường Ca xuống tay với Vương Tử Câm, dù sao đây mới là phong cách của Cố Trường Ca, muốn mưu đồ chuyện nào đó, không có khả năng kéo dài quá lâu.
Bên dưới vòm trời, xuất hiện thanh thế to lớn mênh mông.
Ầm ầm!
Dưới lúc Vương Tử Câm đang không ngừng cố gắng kiên trì, cả tòa cung điện bỗng nhiên phát ra thanh âm nhẹ nhàng run rẩy, xuyên thấu qua phù văn truyền ra ngoài.
Phù văn bùng lên đầy trời, nhìn vô cùng rực rỡ.
Giờ phút này trên người nàng nhuốm đầy máu, khuôn mặt suy yếu tái nhợt, nhưng lại mang theo ý cười thanh thoát.
"Ngại quá, ta được cứu rồi."
Nàng mỉm cười nói với bóng người màu đen đứng đối diện.
"Đáng chết! Ngươi đừng vui mừng quá sớm, coi như ta không giết được ngươi, về sau cũng sẽ có người giết ngươi "
Bóng người màu đen phảng phất rất không cam tâm, mang theo tức giận nồng đậm.
Uy áp Đại Thánh cảnh, không che giấu nữa, tựa như một mảnh thiên khung giáng xuống, muốn đem hết toàn lực, giết chết Vương Tử Câm!
Nhìn tựa như là không nghĩ tới thủ đoạn Vương Tử Câm lại nhiều như vậy, hắn cứ thế bị kéo dài tới bây giờ, sau đó để nàng phát hiện một cơ hội, đánh vỡ một phần trận văn bí mật của đại điện.
Trong đêm khuya, xuất hiện dị động như thế, trong nháy mắt kinh động không ít cường giả Vương gia bên cạnh.
Cố Trường Ca phản ứng rất nhanh, nhưng kỳ thật vừa đúng là chậm nửa nhịp.
Trên xe ngựa, lão xa phu đang nhắm mắt nghỉ ngơi , bỗng nhiên mở mắt, bên trong con ngươi màu ám kim lập tức xuất hiện kim quang.
"Là ai?" Hắn tức giận, là người đầu tiên nhận ra có cường giả đang ám sát Vương Tử Câm.
Động tác của hắn so với Cố Trường Ca nhanh hơn, dù sao hắn cũng cách rất gần chỗ cung điện của Vương Tử Câm.
Oanh một tiếng!
"Tiểu thư!"
Hắn nhanh chóng xông vào trong điện, thấy Vương Tử Câm máu me khắp người, không khỏi tức giận đến rách cả mí mắt, nộ khí ngập trời, bắt đầu cùng thân ảnh màu đen giao chiến, một trận đại chiến cấp độ Đại Thánh được triển khai bên trên bầu trời, trong nháy mắt kinh động đến tất cả mọi người , thanh thế vô cùng to lớn.
"Cái gì? !"
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!