Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh (Bản Dịch - Mới)

“Lần đầu tiên chơi cái này, chơi nhỏ một chút!”

 

Nói rồi, Lưu Minh ném mấy xấp tiền trong tay vào cửa đại.

 

Mẹ kiếp, đặt tám mươi ngàn không biết ngại còn nói chơi nhỏ một chút!

 

Những cậu ấm nhà giàu đó nhiều nhất cũng chỉ đặt mười hai mươi ngàn.

 

Tên này ăn mặc rách rưới nhưng lại rất ra vẻ ta đây!

 

Gã đeo kính chửi thầm trong lòng, nhưng gã không dừng động tác trong tay, rất nhanh đã úp cốc xí ngầu lên bàn.

 

“Được rồi, đặt rồi không thay đổi nữa!”

 

Nói xong gã đeo kính trực tiếp mở cốc.

 

“Năm, năm, sáu, mười sáu điểm, đại!”

 

“Cậu em, vận may không tệ!”

 

Gã đeo kính ném một tá tiền cho Lưu Minh, sau đó thu tiền ở cửa tiểu về chỗ mình.

 

“Đúng là vận may tốt, tôi là người không biết đánh bạc!”

 

Lưu Minh gật đầu, nghiêm túc nói.

 

“Xì, thật biết cách giả bộ!”

 

Một câu nói đổi lại sự khinh bỉ của không ít người.

 

Lưu Minh cười ha ha, cũng không nói gì, ném số tiền thắng được vào cửa đại.

 

“Đúng là tên ngu ngốc, lần này sẽ để cậu thua sạch!”

 

Gã đeo kính cười chế nhạo trong lòng, gã đã lăn lội trong sòng bạc mấy chục năm, chưa thấy đánh bạc như vậy bao giờ, xí ngầu trong tay đã bị động tay động chân, có thủy ngân trong đó, là đại hay tiểu đều nằm trong tay gã.

 

Chính là mười cược chín ăn gian, những người như bọn họ đều dựa kỹ thuật ăn gian để kiếm cơm.

 

“Anh Minh, hay là chúng ta về đã, mai có thời gian lại đến!”

 

Thạch Thái Nhiên đứng bên cạnh Lưu Minh kéo góc áo của anh, nhỏ giọng nói.

 

Hiện tại đã thắng được kha khá rồi, dừng chơi là hợp lý, nếu đánh tiếp chắc chắn sẽ thua.

Trước đây anh ta thường xuyên tới đây, đương nhiên cũng hiểu quy củ ở đây, tầng một đều là những con bạc nhỏ, hoàn toàn không có bản lĩnh gì, nhưng tầng hai thì khác, những người có thể làm nhà cái ở đây ít nhiều cũng có thủ thuật ăn gian.

 

E rằng số tiền vừa thắng được sẽ mất hết.

 

“Không sao đâu, có tôi mà cậu còn không yên tâm à!”

 

Lưu Minh vỗ vai Tiểu Thạch Đầu, nở nụ cười đầy tự tin.

 

Gã đeo kính mỉm cười mở cốc xí ngầu, gã đã giở mánh khóe, lần này sẽ là báo, đại và tiểu đều thua.

 

“Sáu, sáu, sáu, báo*, nhà cái thắng toàn bộ!”

Nhấn Mở Bình Luận