“Em nói phương diện này hay là phương diện khác?”
“Aa, ư, đều giỏi cả, hơn tên vô dụng Mạnh Phàm Vũ kia nhiều”.
“Em đúng thật quyến rũ, anh rất thích em mặc quần legging bó sát thế này”.
“Mẹ nó chứ, rên cái gì, đã yêu đương vụng trộm sao không đi thuê phòng riêng đi”.
Hoàng Mao vốn đã bực tức, vừa nghe thấy lời tán tỉnh của đôi cẩu nam nữ, vừa nghe thấy tiếng thở hổn hển khiến gã ta càng thêm tức giận, trực tiếp đá văng cửa nhà vệ sinh.
“Aaa!!!”
Ngô Tuệ hét lên một tiếng, vội vàng che chỗ nhạy cảm của mình: “Tên khốn kiếp, nhìn cái gì”.
“Uầy, ngực to vậy còn không cho nhìn còn có đạo lý không vậy? Ông đây cứ nhìn đấy, cô làm được gì?”
Hoàng Mao vô cùng kiêu ngạo nói.
“Này nhóc, mày sướng đủ chưa, nếu đủ rồi thì để đến lượt ông đây”.
Nói xong Hoàng Mao trực tiếp ra tay kéo Lưu Bằng Phi ra.
Nhưng Lưu Bằng Phi đã cho gã ta một bạt tai vào mặt nói: “Mẹ nhà mày, người phụ nữ của tao, mày cũng dám động vào?”
“Hay lắm, thằng ranh con có bản lĩnh nhỉ, mày cứ đợi đấy cho tao”.
Hoàng Mao để lại một câu rồi khập khiễng bước ra khỏi WC
Năm phút sau, Lưu Bằng Phi và Ngô Tuệ từ trong nhà vệ sinh đi ra ngoài.
“Lưu thiếu, anh nghĩ tên Hoàng Mao kia có tìm người đến báo thù chúng ta không?”
Nhớ đến chuyện xảy ra trong WC, cô ta vẫn hơi lo lắng.
“Hmm, chỉ là thằng côn đỏ nhỏ đôi, lát nữa anh gọi điện thoại cho người bạn, đến lúc đó không chỉ giải quyết ổn thỏa chuyện này mà còn giáo huấn cho tên đó một bài học”.
Lưu Bằng Phi không buồn bận tâm đến chuyện vừa xảy ra.
Vốn dĩ trong nhà có chút tiền, lại thường xuyên có quan hệ bên ngoài nên Lưu Bằng Phi ít nhiều cũng quen biết một số người, nếu có ai dám giở trò với cậu ta, nhất định sẽ khiến bọn chúng khóc có tiết tấu.
Lưu Bằng Phi bảo Ngô Tuệ về phòng trước, còn cậu ta thì tìm người ra tay giải quyết.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!