Lưu Minh nhàm chán mở wechat, xem xem mọi người đang nói gì, đột nhiên phát hiện không có bất kì tin nhắn mới nào.
Ngồi được lúc thì anh đi tắm, sau đó trở về phòng.
Khi Lưu Minh chuẩn bị đi ngủ, đột nhiên có thông báo wechat, anh hơi khó chịu, đã khuya vậy rồi ai còn nhắn tin.
Mở ra thì thấy tài khoản tên Băng Băng kết bạn với anh, sau khi đồng ý thì người kia gửi cho anh 1 tấm hình.
Đó là tấm hình hết sức khiêu gợi, trong hình, 1 cô gái mặc nội y 3 mảnh đang nằm trên giường.
Vừa định zoom vào xem thì Mạc Liên Y gọi tới.
“Tổng giám đốc Mạc, có chuyện gì không, nếu không tôi cúp máy trước đây, sáng mai tôi gọi lại cho cô, giờ tôi bận chính sự!”
Lưu Minh nói liến thoắng, đợi Mạc Liên Y đồng ý xong, anh lập tức cúp máy.
Anh đây đã cởi cả quần ra rồi còn gọi tới, đúng là cụt hứng.
Đây chẳng phải nữ cảnh sát anh gặp ở mộ tập thể hôm trước ư?
Nửa đêm còn gửi tấm hình này?
“Cô cảnh sát, nửa đêm gửi ảnh này cho tôi không hay đâu, mặc dù là phúc lợi buổi đêm, nhưng tôi là trẻ con nông thôn, từ nhỏ ăn uống thiếu thốn, e là dinh dưỡng không đầy đủ!”
Lưu Minh nhanh nhẹn gõ phím.
“Khoan, không đúng, sao lại ngửi thấy mùi thuyết âm mưu nhỉ, có khi nào không có phần thưởng phá án, đây là phúc lợi cá nhân? Muốn qua mặt tôi, đừng hòng, trừ khi gửi vài tấm đây!”
“Tên khốn nhà anh, đúng là vô sỉ không điểm dừng, không nhận ra gì hả!”
Liễu Băng Thanh tức muốn phát khùng, cô ta suy nghĩ hồi lâu mới hạ quyết tâm gửi tấm hình, không ngờ tên này lại nghĩ đây là phúc lợi.
“Nhận ra, rất tròn rất đầy đặn, chân vừa dài vừa thon, da trắng nõn, thân hình quá đẹp, vô cùng quyến rũ!”
“Đồ khốn nạn nhà anh, tôi không hỏi việc đó, tôi hỏi anh có nhìn ra điều gì không?”
Liễu Băng Thanh kiềm chế cơn giận, hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!