Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Thiên Sư Hạ Sơn - Lưu Minh (Bản Dịch - Mới)

Cả chặng đường có một cô gái xinh đẹp nói chuyện bầu bạn khiến Lưu Minh cảm thấy không còn cô đơn. Thời gian vui vẻ thường trôi qua rất nhanh, giọng nói ngọt ngào của tiếp viên hàng không vang lên báo hiệu hành trình này đã đến điểm cuối. 

Lưu Minh và Hạ Chi trao đổi wechat rồi chia tay. 

Sau khi xuống xe, Lưu Minh nhìn thành phố Đường Hải với những tòa nhà chọc trời mọc lên như nấm thì không khỏi cảm thấy xa lạ như thể đã xa cách mấy đời: “Mười năm rồi, mình cuối cùng vẫn trở lại nơi này”. 

Anh lấy điện thoại ra định quét mã một chiếc xe đạp ofo rồi về nhà xem sao nhưng không ngờ vừa mở máy thì đã nhận được thông báo từ wechat. Ấy vậy mà lại là sư phụ anh, lão bất tử gọi tới. 

“Trò ngoan, sao bây giờ con mới nghe máy? Có phải mới xuống máy bay không?” 

Sau khi mở video call, một khuôn mặt đáng khinh lập tức xuất hiện trên màn hình di động. 

“Phí lời, thầy cho rằng ai cũng giống thầy, ngồi máy bay không tắt điện thoại chắc? Lại còn mặt dày kéo tiếp viên hàng không chụp ảnh cùng, xuống máy bay thì đăng bài làm màu”. 

Lưu Minh bực bội nói. 

“Lão bất tử, có gì thì nói đi, tìm ông đây có việc gì?” 

Sống cùng lão bất tử mười năm, Lưu Minh sớm đã hiểu rõ tính cách của ông ấy. Nói một cách tục tĩu thì chỉ cần ông ấy nhấc cái đít lên là anh đã đoán được ông ấy sẽ phun ra cái gì. 

Ông ấy vừa đuổi anh đi xong giờ lại mặt dày tìm anh, nhất định là có việc gì đấy cần đến anh rồi. Bình thường ông ấy cũng không gọi anh là đồ đệ ngoan mà toàn kêu “thằng nhóc chết tiệt”. 

Lão bất từ cũng không lòng vòng với anh mà trực tiếp kể hết đầu đuôi mọi chuyện. 

“Cái gì, bảo ông đây khám bệnh cho? Lại còn bắt ông đây tự đến. Ông đây đường đường là Thiên sư Quỷ Đạo, từ khi nào lại phải hạ mình như vậy? Ông đây là Thiên sư, không phải shipper”. 

Lưu Minh tức đến giậm chân. 

“Thân chủ mắc bệnh rất nặng, hơn nữa cứu một mạng người hơn xây bảy tháp chùa, chúng ta là người tu tiên đạo thì nên thay trời hành đạo”. 

Lão bất tử nghiêm mặt, ra vẻ chính nghĩa mà nói. 

“Thôi đừng có chém nữa, nói đi, rốt cuộc người ta cho thầy bao nhiêu tiền? Hiện tại ông đây đã xuất sư rồi, tiền kiếm được phải chia cho ông đây một nửa!” 

Lưu Minh hoàn toàn không tin người thấy tiền là mắt sáng lên như lão bất tử lại giúp người miễn phí. 

“Được lắm, tên nhóc chết tiệt, bây giờ xuất sư rồi, cứng cáp rồi phải không? Lẽ nào mi quên là ai đã bón từng thìa nuôi mi khôn lớn hả? Thầy mi đúng là số khổ mà, sao lại nhận nuôi tên đồ đệ vong ơn phụ nghĩa như mi chứ!” 

Trong video, lão bất tử làm vẻ mặt đau khổ như thể không thiết sống nữa. 

“Được rồi, ông đây không đôi co với lão mặt dày như thầy nữa. Lần làm ăn này coi như ông đây biếu thầy tiền dưỡng lão, sau này ông đây mặc kệ!” 

Nói lý không lại thì lôi tình cảm ra nói, đây là trò mà lão bất tử thạo nhất. 

Lưu Minh bất đắc dĩ lắc đầu, trong tất cả những người mà anh quen, nói về độ mặt dày, ông già sư phụ này của anh mà xếp thứ hai thì không ai dám xếp thứ nhất. 

“Trò ngoan, thật ra thầy cũng là vì tốt cho con, thế giới phồn hoa bên ngoài quá nhiều dụ hoặc, con mà cầm tiền thì có khi vài ngày đã phung phí hết rồi, cứ để ở chỗ thầy vẫn tốt hơn. Thầy giữ hộ con để sau này con còn lấy vợ!” 

Lão bất tử vô cùng vô sỉ mà nói. 

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận